Wednesday, June 24, 2009

KĨ NIỆM NGÀY CƯỚI!


CHUYỆN 1:


Để kĩ niệm 30 năm ngày cưới, ông chồng xấp xĩ 60 quyết định đi tìm mua một chiếc áo ngủ tặng cho bà vợ cũng đã tròm trèm hơn 50.

Bước vào một cửa tiệm chuyên bán áo ngủ đồ lót phụ nữ, ông cất tiếng hỏi cô gái bán hàng.

-"Cô này, tôi muốn tìm mua một chiếc áo ngủ thật đẹp để tặng cho bà xã kĩ niệm ngày cưới. Cô có cái nào độc đáo không?"

Cô gái khoảng ngoài hai mươi xăng xái chỉ cho ông chồng một chiếc áo ngủ cực kỳ khiêu khích.

-"Ông mua cái này tặng cho bà nhà đi, hàng mới nhất rất hot đấy!"

Giơ chiếc áo ngủ lên ngắm nghía, săm soi, ông cảm thấy nóng ran cả người lên. Phải xác nhận là hot thật!

Chiếc áo mỏng như lá lúa, ngắn củn cởn nhìn xếch xi không chịu được. Ông quyết định mua nó ngay và nghĩ rằng đây sẽ là món quà tình yêu có í nghĩa nhất.

Khi nhìn thấy chiếc áo ngủ bà vợ thật sự cảm động, và quyết định sẽ mặc nó ngay trong đêm tình yêu của hai người.

Tối đến, ông chồng đi tắm rửa sạch sẽ lên gường nằm chờ bà vợ vào hú hí. Sau khi ưỡn ẹo trước gương mặc thử chiếc áo ngủ mỏng manh, bà bất chợt nảy ra í nghĩ là thôi không cần phải mặc gì cả. Chiếc áo mỏng dính nhìn xuyên suốt từ trong ra ngoài thế kia, có mặc cũng như không thì việc gì phải mặc cho rườm rà. Thế là bà quyết định cởi phăng ra cho nó máu.

Khi bà vợ bước vào, ông chồng nhấp nháy hai con mắt nhìn và bật lên tiếng rên.

-"Trời đất ơiii!..cái áo tôi mua mắc tiền thế kia làm quà tặng, mà bà không biết ủi cho nó thẳng thướm trước khi mặc à..?!?"

CHUYỆN 2:

Kĩ niệm ngày cưới, bà vợ sồn sồn quyết định làm cho đêm vợ chồng phải thật hâm nóng, thật lãng mạng. Theo lời bày vẽ của mấy người bạn, bà ta tìm đến phòng mạch bác sĩ xin cố vấn.

-"Thưa bác sĩ, tôi nghe nói bác sĩ có bán thần y giúp cho cuộc sống vợ chồng được thăng hoa, xin bác sĩ giúp cho tôi một mớ mang về cho ông nhà tôi xài ạ."

Bác sĩ đưa cho bà vợ một gói thuốc và bảo rằng.

-"Đây là thần dược còn mạnh hơn cả Viarga do tôi tự chế ra, bà nhớ cho ông nhà uống đúng liều lượng thôi, đừng có lạm dụng mà hại lắm đấy!"

Hí hửng mang gói thuốc về nhà, bà vợ quyết định cho vào thức ăn ko cho ông chồng biết để có không khí tình điệu thật tự nhiên. Biết chồng thích ăn món bún nước, bà vợ liền nấu ngay một nồi và không quên cho thần dược vào.

Nửa tiếng sau chuông điện thoại nhà bác sĩ reo ầm ĩ. Ông nhấc máy trả lời thì nghe được tiếng rên rĩ kêu cứu của bà ta.

-"Cứu mạng...cứu mạng bác sĩ ơi! thế này thì không xong rồi, tôi không có cách gì có thể chận nó lại được nữa rồi!".

Bác sĩ cười hóm hỉnh.

-"Đã bảo với bà rồi là thuốc nó mạnh cực kỳ, xài vừa vừa thôi, ai bảo bà tham lam chi lắm. Thôi đem ông ấy đi vào nhà tắm, trấn nước lạnh vào cho tỉnh táo lại thì sẽ yên ngay thôi mà!".

Người đàn bà rên rĩ.

-"Có phải là ổng đâu bác sĩ, mà là mấy cọng bún trong nồi bi giờ nó cứ dựng ngược lên, tôi không tài nào đậy nắp lại được!"

-----

Post mấy câu chuyện nhảm nhí cho cả nhà đọc đở bị xì-trét, đừng có kêu rú lên là Lu kể pậy pạ nhá.Trưa nay trong công ti ăn lunch nghe bà con tám linh tinh thế đới!

8 comments:

  1. Hi hi... cuộc sống ái tình luôn có những chiện thú vị :P

    ReplyDelete
  2. hê hê, thật ra ko nên kể cho chị sui nghe, méc công chị sui lại mún lái chồng =))

    ReplyDelete
  3. chiều nay đi mần việc về sẽ kể cho chị sui nghe chiệnt tình nghiêm túc có thật nhá. Câu chuyện Lu nghe được từ một người bạn học. Tạm gọi tên nó là MÙA MƯA NĂM ẤY!

    ReplyDelete
  4. Yên tâm, mìn chưa muốn đâu. Tự do vẫn là lựa chọn hàng đầu. Trừ khi có zai ngoan, muốn hầu hạ 2 mẹ con tận tuỵ thì mới làm mìn si nghĩ khác :P

    ReplyDelete
  5. mẹ Lu nó thì lại thích đi hầu người ta hơn, thế cho nó cân bằng cán cân chị sui ợ. Cả ngày sai biểu, ra lệnh đờn ông mãi nên chán lém roài, ko cần trai ngoan mần chi đâu :D

    ReplyDelete
  6. Hi hi... Nhu mì, phục tùng là biểu hiện của nữ tính nhưng kiểu gì rồi sẽ có ngay bản chất sai bảo đàn ông của Lu sẽ lộ ra thôi :P

    ReplyDelete
  7. hà hà, Lu mừ chiều thì ko còn em nào chiều hơn Lu đâu, nhưng mừ vữn ngoan cố ko chịu ngoan ngoãn thì Lu bỏ mặc đới :D

    ReplyDelete
  8. Đó đó, vẫn cần người ta ngoan ngoãn kìa ka ka ka...

    ReplyDelete