Chiều hôm qua, sau giờ làm việc đi tới fitness oánh tạ thì Lu chộp được mấy tấm hình này. Trong mắt của Lu nó được gọi là đệp.
Không hiểu sao những cảnh thiên nhiên thế này nó dễ làm say lòng Lu lắm cả nhà a. Mỗi lần được thấy bất chợt đâu đó cái sự lởng mợng thế này, thì Lu lại nghĩ ngay đến nó phải có một loại nhạc nào đó mô tả, tô điểm cho nó.
Lu không kì thị loại nhạc cụ nào cả, Lu nghe tất. Nhưng guitar vẫn là thứ ưa chuộng nhất của Lu.
Nếu hỏi Lu âm thanh nào trong những nhạc cụ nó mang đến cho ta đầy đủ nhất cảm giác tĩnh lặng, yên bình của cái sự gọi là cô độc?
Câu trả lời, guitar! ai đã từng chơi guitar cũng hiểu rõ tính năng gây âm thanh đa dạng của nó. Piano cũng không dở đâu, nhưng nó là loại nhạc cụ kì thị. Nó chỉ ở trong những căn phòng ấm cúng sang trọng.
Nó không thể nào theo ta đi cùng trời cuối đất. Nó không biết vượt núi leo đồi. Nó không biết bềnh bồng âm thanh trầm bổng lẻ loi trên biễn vắng. Nó...mà thôi không tả nữa, mới có 4 giờ sáng thôi Lu đi khò tiếp đơi. Cả nhà nghe cho hết bài solo guitar Serenade của Schubert đi héng, relax lắm! Lu nghe nó no nê hết cả cái sọ ngừi của Lu rồi.
Mình cũng thích chụp ảnh lưu lại các khoảnh khắc, địa chỉ mình đã đi qua :)
ReplyDeleteLu thức muộn thế, ngày mai đi làm lại ngáp ngáp mất thôi .
he he, hông phải là thức khuya mà là Lu có thói quen ngủ nửa đêm thức giấc đi bi-bi xong thì té vào net nghe nhạc tí roài mứi đi khò típ tới sáng chị sui ợ :D
ReplyDelete