Không ai biết hạt từ đâu đến.
Chỉ biết nó từ lòng đất vươn lên, đất ấp ủ nuôi cho nó lớn, đến một ngày hạt trở mình ngoi lên hít thở khoảng trời xanh. Nó cứ lớn phỗng lên cao xum xuê đầy cành lá, nó xanh tươi và đơm hoa
kết trái. Những nhánh cây lan rộng ra tạo thành bóng râm, che chở cho đất tránh đi được cái nóng khô khan những trưa hè.
Lá cây già đi lại rơi rụng xuống phủ đầy mặt đất, giử cho đất ấm suốt mùa đông lạnh lùng. Xác lá tan rữa lại trở về lòng đất bón cho đất thêm màu mỡ.
Khi cây ra hoa nó lại cho trái, trái cho hạt và hạt típ tục được lòng đất ấp ủ nuôi lớn. Cứ thế nó theo chu kì sinh ra và lớn lên từ lòng đất. Cũng có thể nói hạt đến từ đất và đất màu mỡ nhờ hạt.
Lu ví cái hạt nẩy mầm đơm ra cây ra lá như hình một thiếu nữ in trên đất, với mái tóc dài xõa tung, tóc thật dài lan rộng cả đất, cả núi. Nó biến sự khô cằn màu xám trở nên xanh, tóc sẽ mỗi ngày mỗi dài bất tận, và một sợi dài là một sợi yêu thương...
Bức họa này Lu vẽ bằng mực tàu và ngòi bút lá tre. Loại bút ngày xưa bên Vietnam đi học tiểu học Lu nhớ là hay mang vác bình mực tím vào lớp, lấy ngòi bút bầu chấm kịt kịt rồi viết, viết rồi lấy giấy chấm chấm cho khỏi lem nhem.
(old entry)
No comments:
Post a Comment