Tuesday, November 30, 2010

KHÁT VỌNG YÊU ĐƯƠNG!

Tokyo...
Trên tường cả cơ đội Geisha uốn lượn...

Trên ghế mình ên tréo chân đung đa đung đưa...

Say mê đọc "khát vọng yêu đương". Bên kia là chân đàn ông...

À, Lu chỉ đọc ké thôi, người say mê đọc rất máu lửa chính là bà cụ nì. Xem ra, càng về già người ta càng có nhiều khát vọng yêu đương :))

Tối, làm chút việc ở công ti xong thì đi chén cơm quê. Canh chua cá bông lau, cá kho tộ, và rau chua chấm mắm tôm. Lại ăn mình ên...

Bị jetlag nên chưa ngủ được...



Wednesday, November 24, 2010

CON CÁ HEO 12 TUỔI

Sinh nhật lần thứ 12 của con cá heo gây cho Lu nhiều bất ngờ.

Anh gởi tin nhắn mời ngày 23/11 đến dự party, Lu đinh ninh đây sẽ là dịp để anh xã giao mời các mối làm ăn quen lớn. Cả hội trường to đùng trang trí sân khấu thật sáng, thức ăn bày đầy và nhiều như sẵn sàng tiếp rước anh Ba, anh Tư, anh Năm nào đó.

Các cô gái trẻ xinh đẹp, xúng xính trong những trang phục dạ hội lộng lẫy như các em mẫu chân dài. Lu nghĩ, chắc anh bảo các cô diện đẹp để chào đón khách đặc biệt.

Đúng giờ, cửa sảnh đóng lại sau khi anh giám khảo hoa hậu Việt Nam té vào chấm điểm cho cuộc thi. Lu lại thắc mắc, thỉnh thoảng lại ngoái nhìn ra phía cửa sảnh xem anh Tư, anh Năm, anh Sáu nào đó đã đến chưa?

Họ chưa đến nhưng các bạn trẻ vẫn lên đọc lời chúc mừng sinh nhật, và bắt đầu biểu diễn văn nghệ.

Rất ngạc nhiên, các cô gái chàng trai hôm nay như trở thành người khác hẵn. Múa hát rất máu và rất hay, khác xa những hình ảnh nhân viên văn phòng ngày thường trước máy vi tính.

Trẻ, đẹp, và gợi cảm như mẫu chân dài nhé. Biết diễn kịch lại có thể ca hát.

Người đứng trên sân khấu diễn hết mình, bạn bè bên dưới cổ vũ thật nhiệt tình.

Nữ blogger này ca thật hay, Lu ngạc nhiên về tài văn nghệ của cô ấy, đố cả nhà nhận ra là ai?

Các bạn trẻ diễn rất sinh động, anh giám khảo hoa hậu Việt Nam chấm phết liên tục lên giấy để bình chọn những thí sinh xuất sắc nhất.

Lúc này, Lu chợt hiểu là không có anh Tư, anh Năm, anh Sáu nào cả. Con cá heo tổ chức sinh nhật cho chính nhân viên của mình. Tất cả ăn mặc đẹp, tập diễn công phu chỉ để cùng vui, trong không khí gia đình, những thành quả họ đạt được ngày hôm nay.

Anh hồi hộp lên đọc bài diễn văn hơi bị ngắn một xí. Sang năm, có lẽ anh nên đặt ra một bài hịch thật hoành tráng, để Lu mượn dìa đọc cho mấy ku Ấn nghe, nhân dịp kỷ niệm Datadomain nhớn 3 tuổi :))

Anh và chị giám đốc của con cá heo chụp hình kỷ niệm cùng các nhân viên.

Mọi người vỗ tay tưng bừng khi giải thưởng được công bố. Anh giám khảo sau khi chấm điểm chọn ra những thí sinh mặc đẹp nhất, ca hay nhất, diễn gợi cảm nhất, cũng ẵm được một giải hơi bị hot. Các em chân dài xinh xắn của con cá heo đồng thanh chọn anh giám khảo là khách mời hấp dẫn nhất.

BEHIND THE SCENE

Bé Nga, thí sinh đa tài vừa là MC, vừa đóng kịch, kèm luôn cả múa. Bé Nga đã đoạt giải vũ sinh xuất sắc nhất qua màn múa bụng rất chi là đẹp và gợi cảm.

Bé Nga chảnh nhé, thay trang phục liên tục như cô dâu.

Blogger áo đen đã đọat giải người biễu diễn hay nhất.

Thí sinh đứng giữa được trao giải thí sinh có khuôn mặt khả ái nhất.

Các cô gái xinh xắn trong chiếc áo dài truyền thống.

Khoe dáng.

Bloggers Hà Nội.

Cheer...

MC3, Nadia, DMT, Nga, VMC, Lu, Lana, NLVD ;))


BONUS : HÀ NỘI MÙA VẮNG NHỮNG CƠN MƯA



Thursday, November 18, 2010

SYMPHONY (3)

WOLFGANG GOTTLIED MOZART

Vào một đêm tháng giêng năm 1756 tại thành phố Salzburg, Austria, có một đứa bé vàng đã ra đời.

Mười giờ sáng ngày hôm sau, người chồng Leopold Mozart cùng vợ Anna Maria, đã mang đứa bé ấy đến nhà thờ cho cha đạo rửa tội. Họ đã chọn một cái tên thật dài cho đứa con, "Joannes Chryostomus Wolfgang Gottlied Mozart".

"Gottlied" có nghĩa là niềm dấu yêu của thượng đế. Đứa bé ấy ngày nay được cả thế giới tôn vinh là một trong những thiên tài âm nhạc của thế kỷ, Wolfgang Amdeus Mozart (1756-1791).

Đứa bé ấy còn vượt xa hơn hai chử thiên tài. Tên Mozart đã gắn liền với những kỳ tích, những điều kỳ diệu, vượt quá khả năng con người. Nhưng, chử tài liền với chử tai một vần, hình như những thiên tài thường hay chết yểu. Cuộc đời họ hầu như không mấy khi được hạnh phúc và may mắn. Mozart chỉ sống vỏn vẹn có 35 năm.

Đời sống ngắn ngũi của thiên tài âm nhạc mà cả Châu Âu đã là sàn chơi của ông ta, và các bậc vua chúa là những vị khán giả trung thành cho những khúc nhạc giao hưởng tuyệt vời nhất thế kỷ ấy, lại khốn khó trong bệnh tật, nghèo đói, kém may mắn, và không có được những khích lệ động viên.

Mozart đã chết trẻ trong sự thiếu thốn, hơn 600 sáng tác xuất sắc của ông hiện nay đang là tài sản của nền âm nhạc giao hưởng thế giới.

Sinh ra trong một gia đình có truyền thống âm nhạc. Từ khi còn nằm nôi, Mozart đã được lắng nghe tiếng nhạc. Có thể nói Mozart thức giấc trong âm nhạc và ngủ cũng trong âm nhạc. Cái không khí ông thở chung quanh từ lúc bé đã tràn ngập những âm thanh, của Piano, của Violon, vẵng lại từ phòng khách. Đó là nơi mà người cha, Leopold Mozart, mỗi ngày luyện tập và giảng dạy cho những đứa bé khác trong thành phố Salzburg.

Mặc dù Mozart chưa đến tuổi biết nói, nhưng người cha đã sớm nhận ra đứa con có thể phân biệt được những nốt nhạc nào là dấu giáng (flat) và nốt nào là dấu thăng (sharp). Khi vừa chập chững bước đi, đứa bé thiên tài đã bò đến vọc những phím đàn và rất thích thú khi nghe âm thanh vang lên.

Thầy dạy nhạc cho Mozart chính là người cha, Leopold Mozart. Khi mới 3 tuổi, thay vì nghịch ngợm với những món đồ chơi dành cho trẻ nít, Mozart lại đặc biệt thích thú đến những giờ ông bố giảng dạy nhạc cho đứa con gái lớn, Nannerl. Bà mẹ phải thốt lên khi thấy Mozart chỉ thích sờ tay nghịch ngợm vào phím đàn, và những tờ giấy ghi chép nốt nhạc.

- “Nó vẫn còn nhỏ lắm để mà học đàn!”.

Nhưng ông bố chỉ mĩm cười, và đặt những ngón tay của đứa con trai thiên tài lên bàn phím cho nó tự do nghịch phá. Lúc đầu chỉ để cho vui, nhưng sau đó ông đã chỉ cách làm sao giữ ngón tay và nhấn nó xuống để có thể phát ra âm thanh. Thật đầy bất ngờ, hình như không có một sự cố gắng nào cả, như một món đồ chơi đơn giản, đứa bé vàng này đã có thể chạy phím bằng cả hai tay. Những âm thanh vang lên chính xác một cách kì lạ.

Khi lên bốn, Mozart đã chơi được những đoạn nhạc Minuet đơn giản. Có thể nói Mozart là một composer trẻ nhất trong lịch sử âm nhạc. Một đứa bé 5 tuổi chưa đến trường và chưa tự viết ra được những nốt nhạc, nhưng đã biết sáng tác những đoạn ngắn theo cảm hứng bằng cách đánh ngay trên đàn piano. Người cha đã làm công việc của một thư ký, lắng nghe và ghi chép lại cho cậu con trai.

Cho đến một hôm, ông bố trở về nhà cùng với người bạn thân, Schachtner một nghệ sĩ trumpet trong hoàng cung, đã ngạc nhiên khi thấy Mozart ngồi ngay ngắn trên bàn và hí hoáy cây bút viết liên tục xuống một tờ giấy. Ông bố kêu lên.

- “Con đang nghịch gì đấy?”

-“À, con đang viết một bài concert, cũng gần xong rồi bố ạ!”

-“Cho bố xem nào?”

-“không được, con vẫn chưa viết xong mà.”

-“Không sao, cứ cho bố xem. Bố nghĩ nó sẽ là cái gì hay ho đấy!”

Ông bố cầm lấy tờ giấy và đưa cho người bạn cùng xem. Cả hai bật cười lên khi thấy đó là một tờ nháp vấy đầy mực. Nó được viết đầy những nốt nhạc bị bôi xóa, viết chồng lên nhau. Nhưng, sau đó cả hai đã im lặng xem lại cẩn thận những dòng nhạc, và nhận ra đó là một bản sáng tác viết rất đúng và phức tạp. Ông bố bật kêu lên với dòng nước mắt không cầm được vì hãnh diện.

-“Xem này, Herr Schachtner!”

-“Bài sáng tác thật đúng và chuẩn đến mức không tin được. Thật tuyệt vời!...nhưng nó sẽ khó chơi vì lối hòa âm rất phức tạp.”

-“Thế mới đúng là concerto, bố ạ! con đã tập nó nhiều lần trước khi viết nó ra đấy, bố xem này!"

Mozart đi đến chiếc đàn dương cầm, cố gắng lướt những ngón tay nhỏ bé không đủ lớn để với đến tất cả các phím đàn. Thật đáng kinh ngạc, bài nhạc đã được chơi mang đầy đủ những giai điệu viết trên giấy. Với sáng tác đầu tiên khi chỉ mới 5 tuổi, Mozart đã biết diễn giải ra được phần nào viết dành cho piano và phần nào cho orchestra.

(còn tiếp)


Monday, November 15, 2010

"NUDE"

Xong rồi đấy! nói chung là cũng hơi bị hot, nhưng bi giờ cả nhà chỉ nghe tả thía thui chứ chẳng thấy gì cả đâu. Lu phải khò một xí ZZZzzz...

Ngày mơi đi mần việc về, sẽ cho cả nhà xem tranh nude Lu vừa vẽ xong! :))

Sunday, November 14, 2010

SYMPHONY (2)

PAPA HAYND
Nếu như gọi Bach là mẹ đẻ cưu mang hình hài ban đầu của dòng nhạc giao hưởng, thì ta có thể xem Joseph Haydn là người cha đã có công nuôi lớn và hình thành nên nó.

Nhà soạn nhạc người Áo này như một người thợ xây tận tâm, đã mang lại cho căn nhà nhạc giao hưởng một phong cách định hình mới và rõ nét.

Franz Joseph Haydn (1732-1809) là người đã góp phần không nhỏ trong quá trình phát triển của nền âm nhạc giao hưởng thế giới. Hiếm có một nhà soạn nhạc nào, vào đầu thế kĩ 18, lại có thể sánh vai cùng Haydn trong việc kiên trì theo đuổi dòng nhạc này.

Gần nửa thế kỷ sáng tác, Haydn đã tạo nên 106 bản nhạc giao hưởng mang đầy tính đa dạng của thể loại classical. Phong cách sáng tác của Haydn vào những năm đầu sự nghiệp (1766) hơi bị gò bó, không có sự thoát thai từ những cảm hứng riêng. Vì ông đã viết theo ý thích của những người bảo trợ (patron), viết như một cái nghề để sinh tồn.

Mãi cho đến 15 năm cuối đời, khi đã nổi tiếng và đủ sức đứng riêng không còn lệ thuộc vào những nhóm đỡ đầu, những bản nhạc giao hưởng của ông mới thực sự mang dấu ấn của riêng của mình. Ông đã viết hàng loạt Masses, Sonatas, Trios, Divertimenti, etc.

Haydn có lối hòa âm mang tính dè dặt và cẩn thận trong việc chọn âm bậc mở đầu cho bài nhạc. Có thể thấy thí dụ khi so sánh về những bộ tứ âm vực của piano trong những bản Sonatas.

Bass, horns, trumpets, là những âm điệu được nhấn mạnh làm nền cho những bài giao hưởng của ông. Có nhiều sự đánh giá cho rằng, phong cách sáng tác của Haydn có phần nào gợi ý cho nhiều nhà soạn nhạc thế kỷ 19 rập khuôn theo.

Năm 1795, sự ra đời của Symphony No. 104 in D major “London”: III. Menuetto (Allgero) & Trio, đã đánh dấu sự chín mùi trong phong cách sáng tác của Haydn. Nó cũng góp phần khẳng định vị trí hàng đầu của ông, so sánh với những nhà soạn nhạc khác ở vào thế kỷ 18.

Vẫn với lối cẩn thận trong cách hòa âm, ông đã giử một âm điệu chính đi xuyên suốt bài nhạc. Tiết tấu nhạc khiêu vũ (folk-dance) vẫn là nền chính, chỉ thay đổi nhanh chậm theo từng khúc trung chuyển.







Saturday, November 13, 2010

HE HE...SCORPIO...

Hôm nay ngày thứ sáu 12 là ngày của con bò cạp Lu.

Từ hôm qua, Lu được chúc mừng tưng bừng luôn. Tối nay Lu được con nhỏ nì nó mời đi ăn đồ Malaysia, ngon cực!

Lu kết món bánh tráng nướng chấm cà-ri-nị của Malaysia, sẽ thử tập làm xem có giống hông nhe.

Lu cũng kết luôn món kem chiên chuối này. Món này thì Lu biết làm lâu roài, kem bọc trong lớp bột sữa dầy, thả nhanh vào chảo dầu đang sôi vớt ngay ra khi nó vàng mặt là OK.

Ngoài những lời chúc thì Lu nhận được món quà hơi bị đặc biệt, đó là Lu được tẹng một hội từ thiện nhé. Có lẽ nghe Lu cứ mom men ao ước đòi để dành tiền...sắm một hội làm công quả, nên có người đã vác nguyên một hội Charity tặng cho Lu. :))

Và Lu cũng được tặng một bài nhạc hay lắm nè, cả nhà có thấy con mèo này nó xinh xắn giống Lu hông? =))



Thanks tất cả mọi người đã cho Lu những lời chúc, và những món quà trong ngày sinh nhật của bò cạp. Chụt chịt...chụt chịt! :)




Tuesday, November 9, 2010

SYMPHONY (1)

JOHANN SEBASTIAN BACH

Symphony gọi theo tiếng Việt có nghĩa là NHẠC GIAO HƯỞNG. Thể loại nhạc này có quá trình phát triển đã hơn 250 năm bắt nguồn từ nhạc thánh ca (church music).

Trước những năm 1500, các buổi hòa nhạc trịnh trọng đều mang tính tôn nghiêm giáo phái, và luôn được thực hiện với dàn đồng ca trong nhà thờ. Vào thời kỳ này, nhạc cụ vẫn còn đơn điệu như trumpet, bell, cymbal, và violin. Ngày nay, chúng ta vẫn nhìn thấy nhiều hình vẽ Fresco, tiêu biểu cho loại hình nghệ thuật này, trên các bức tường của nhiều nhà thờ lớn trên thế giới.

Bước sang đầu thế kỷ 16 của thời kỳ phục hưng (Renaissance), các nghệ sĩ nhà thờ bắt đầu muốn thay đổi phong cách trình diễn. Họ cảm thấy sự đơn điệu ê a đều đều của mỗi buổi lễ, và từ đây đã hình thành nên những bước phát triển đầu tiên của thễ loại nhạc giao hưởng.

Nhạc cụ lúc này được đặt vai trò chính, dàn đồng ca thay đổi dần với lối độc diễn Opera. Giai điệu đã được các nhà soạn nhạc tạo thành một tổ hợp phức tạp. Nó du dương hơn, tinh tế hơn, và đa dạng hơn với đủ loại nhạc cụ, flute, trompet, violin, harpsichord, wood-wind, oboe, etc...

Và một thứ quan trọng nhất không thể thiếu trong những buổi hòa nhạc giao hưởng là basso continuo, một loại đàn bass thông dụng có từ thời Baroque.

Ta có thể vui miệng dịch hai chử giao hưởng là “hưởng” những thứ “giao” nhau không nhỉ? :))

Cũng có thể đúng một phần nào đấy, vì có đến 4 yếu tố góp phần tạo nên dòng nhạc này. Đó là The Suit (tổ khúc nhạc), Sonata (phần nào mang đặc tính giống The Suit), The Concert (một chuổi kết hợp các loại âm thanh nhạc cụ tuyệt vời có từ thời Baroque), và The Italian Overture (lối ca Opera có từ thế kỷ 17 thường thấy trong âm nhạc Châu Âu).

Nhà soạn nhạc người Đức Johann Sebastian Bach (1685-1750), với lối sáng tác đậm nét phong cách Baroque, được coi như là một trong những tiên phong mở đầu cho sự hình thành nhạc giao hưởng.

Ông đã kết hợp giữa nhạc thánh ca (sacred) và nhạc thế tục (secular) để biến nó thành một loại hình nghệ thuật công chúng gọi là Public Art.

Mặc dù sáng tác của ông không có sự đột phá mới, chỉ đơn thuần những tổ khúc (The Suit) thánh ca xen lẫn vũ điệu nhảy thời thượng cặp đôi Munuet ngày trước, nhưng ông đã để lại cho di sản âm nhạc thế giới một điễm sáng, đánh dấu sự ra đời của nhạc giao hưởng.

Orchestral Suit No.3 in D Major, gavotte (c.1720) là một tiêu biểu xuất sắc cho phong cách nhạc nhịp đôi (binary form) đều đều hơi chậm, đã từng là mốt khiêu vũ quý tộc thời đó với váy áo đuôi tôm xúng xính.





THE BEST OF BACH



BEST BAROQUE MUSIC COMPOSERS



Chú í : bi giờ Lu của cả nhà vừa có quyết định mới cực kì...đó là biết đủ thời đủ. Không tham lam ôm đồm nhiều thứ quá rồi không có time để enjoy life.

Lu không thèm học thêm thứ gì mới cả, mệt!

Vui thú điền ziên ngâm kíu nhạc giao hưởng tiếp. Thễ loại nhạc này Lu rất hứng thú vì tính kiên cố như thành trì của nó. Không dễ gì phá thủng để mờ hiểu dễ dàng Symphony, và Lu rất chi là ngưỡng mộ những composers nổi tiếng.

Lu sẽ viết tiếp những bài phân tích mờ 2 năm trước Lu đã bỏ rơi, cả nhà ai có cao kiến gì thì cứ góp ý thêm vào, cho bài viết Lu được thịnh soạn hơn nhe.

Sunday, November 7, 2010

CHIỀU TÀ


Ngoài kia nắng rớt.
Ngoài kia nắng rơi.
Lơi tay ta vớt.
Chút nắng chiều, ấp ủ suốt mùa đông.


(Cóc của Lu)

Hị hị, new drawing lần nì là CHIỀU TÀ, kèm con cóc ghẻ của Lu vào cho đở quạnh hiu.

Tranh nude đang trên đường đi đến đỉnh cao của sensual, nên chưa hoàn tất. Cả nhà đợi thêm một xí ha :))


Thursday, November 4, 2010

CHÍNH NÓ LÀ THỦ PHẠM!

-"Mở to ra, kêu đi!"

-"A..A..A..a.a.a..."

-"Sao lạ vậy? không thấy gì cả?"

-"Mở to thêm lần nữa, kêu đi!"

-"A..A..A..a.a.a.."

-"Kỳ lạ thật, không thấy gì, lè cái lưỡi ra!"

-"Humm...xem nào...cũng không thấy gì cả."

Tay với lấy chiếc búa nhỏ dùng để thử đầu gối bệnh nhân, ông ấy nện khẽ vào hai bên gò má của Lu.

-"Thấy đau không?"

Lu lắc đầu.

-"Không có đau."

Ông ấy lại gõ tiếp lên trán của Lu.

-"Thấy thế nào, có đau không?"

Lu lắc đầu.

-"Không có đau."

Vứt chiếc búa nhỏ lên bàn, nhíu trán lại, ông ta nhìn Lu dò hỏi.

-"Mấy hôm nay có ăn gì nóng, hay đồ dị ứng gì không?"

Lu suy nghĩ một xí, kêu lên.

-"Ồ, em nhớ rồi bác sĩ, tuần trước em đi ăn Boiling Crab, rất là hot."

Ông gật gù.

-"Ờ, ăn đồ nóng cũng làm cho bị viêm họng."

Rút quyển sổ định bệnh ông nắn nót viết. Nhưng, chỉ vài giây ông lại ngẩng đầu lên mắt đăm chiêu.

-"Cũng chưa thành bệnh được, ráng nhớ xem có ăn gì dị ứng không?"

Thừ người suy nghĩ, Lu chợt nhớ.

-"À, đêm qua em xơi đến những 3 quả vịt lộn!"

Ông gật gù.

-"Ờ, những con vật có cánh thường gây dị ứng."

Ông nắn nót viết tiếp hồ sơ định bệnh. Nhưng, cũng chỉ vài giây ông lại gác bút nhìn Lu.

-"Cũng chưa thành bệnh được, cố gắng nhớ kỹ đi, đã có đi tới những nơi nào thời tiết thất thường không?"

Thừ người, miệng lẩm bẩm, lục lọi kí ức, Lu lại nhớ ra.

-"À, phải rồi bác sĩ, cách đây hơn một tháng em có về Việt Nam chơi. Lúc đó trời nóng lắm!"

Mắt bác sĩ sáng lên, ông hỏi dồn.

-"Ra đường có đeo khẩu trang không?"

Lu ngạc nhiên.

-"Em đi taxi có máy lạnh, nên không cần đeo khẩu trang."

Ông lắc đầu vẻ không tin.

-"Nhớ cho kỹ đi, có chắc là lúc nào cũng đóng kín cửa xe không?"

Lu nhìn ông phân vân, cuối cùng Lu kêu to.

-"Yeah! bác sĩ đoán không sai, em không bao giờ đóng cửa kiếng xe cả, em hay mở cho thoáng."

Lúc này, mặt ông dãn ra cười tươi tắn, gõ cây viết xuống bàn đắc chí.

-"Đấy! đấy! tôi đoán có sai đâu chính nó là thủ phạm. Thời tiết thất thường, khói xe bụi bặm ô nhiểm, là nguyên nhân làm cô bị viêm họng."

Ông hả hê viết đầy nhóc chử lên quyển sổ bệnh, rồi đưa cho Lu một cơ đội sản phẩm này.


Liếc sang tờ giấy định bệnh, Lu đọc được hàng chử "dị ứng với thời tiết và sự ô nhiễm trong không khí".

Quay lại nhìn đống thuốc Lu ngập ngừng.

-"Bác sĩ này, em định nói rằng..."

Ông phẩy tay, cắt ngang.

-"Tôi tìm được bệnh rồi, cô yên tâm đi!"

Ân cần, ông dặn dò.

-"Cái hộp xanh là thuốc đặc trị, dành cho người dị ứng đường hô hấp kinh niên như cô. Khi thời tiết thay đổi khó chịu ở cổ và mũi, thì xịt xịt nó vào mũi ngay. Chất thuốc chống dị ứng sẽ xuống cuống họng ngăn chặn gây ho và viêm ngứa. Mỗi ngày xịt đủ hai lần cho tôi nhé."

Lu lên tiếng.

-"Bác sĩ này, em định nói rằng..."

Ông ta phác tay ra lệnh Lu êm lặng.

-"Cô lắng nghe tôi dặn tiếp nè. Cái lọ Amoxicillin là trụ sinh chống viêm nhiễm đường hô hấp. Khi cô bị ngứa ho thì phải uống vào ngay, đừng để bị viêm nặng sau này sẽ dẫn đến ung thư cuống họng. Còn nữa nè, hộp thuốc Mucinex dùng để tiêu chất nhờn gây ngứa cổ. Nhớ uống vào để không bị khục khặc về đêm. Cô nhớ chưa?"

Lu gật đầu.

-" Em nhớ rồi. Nhưng, em định nói rằng..."

Ông hỏi.

-"OK, lúc nảy cô định nói gì, nói đi!"

Lu trả lời

-"Umm...bác sĩ biết nơi nào massage trị liệu không?"

Ông ta ngạc nhiên.

-"Cô tới massage làm gì? cổ họng đau thế về nhà uống thuốc nghỉ ngơi đi!"

Lúng túng Lu giải thích.

-"Umm...thật ra em đau cổ, nhưng mà không phải đau cổ họng."

Ông trợn mắt.

-"Tôi khám triệu chứng rõ ràng thế, sai sao được mà sai?"

Thở dài, Lu chép miệng.

-"À, thật ra em bị đau cổ là đau phía sau ót chứ không phải viêm cổ họng. Đêm kia em oánh tạ bị sái cần cổ. Bi giờ nhìn sang trái sang phải gì cũng bị đau, em muốn bác sĩ viết giấy giới thiệu cho em đi massage chỉnh cổ lại..."

Wednesday, November 3, 2010

I WANT!

Tối hôm nay, ở phòng vệ sinh nữ của nhà sách có một thèng ku chạy vào.

Lúc đó, Lu đang rửa tay thì cửa bật mở và thèng ku ấy ùa vào miệng la to.

-"I want...I want..."

Lu còn đang bất ngờ chưa hết ngạc nhiên thì cánh cửa ra vào lại vụt mở, thêm một thèng ku nữa lại chạy vào. Khi nhìn thấy Lu, hắn ngượng ngùng miệng kêu rối rít.

-"Oh, my god!...oh, my god!"

Vừa kêu hắn vừa lùi ra khỏi phòng nữ, vẻ mặt bối rối.

Thèng ku chạy vào trước vẫn luôn mồm kêu rên.

-"I want...I want..."

Ku bên ngoài lại thò cái mặt qua cánh cửa mở hé, miệng rối rít.

-"No, I can't...I can't..."

Sốt ruột, Lu tiến đến giựt mạnh cánh cửa phòng vệ sinh của thèng ku đang la. Hắn nhìn Lu với đôi mắt van xin, luôn miệng rên rỉ.

-"I want...I want..."

Chiếc quần của thèng ku ấy đã tụt hẵn, hắn giơ tay ra hiệu muốn Lu kéo giúp cái quần lên. Chậc lưỡi, Lu bước vào phòng vệ sinh của hắn, giúp chỉnh sửa cái quần lại.

Lúc này, hắn không còn ĩ ôi nữa mà cười hềnh hệch, khoái chí lắc cái mông nhảy tưng tưng, rồi chạy ù ra khỏi nhà vệ sinh nữ. Tò mò, Lu chạy theo ra xem hắn và tên kia làm gì bên ngoài...Lu chụp được hình của hắn đây cả nhà ạ.

Thèng ku kia là bố của hắn, có lẽ vợ bận nấu cơm nên vác thèng con đi nhà sách. Ku con bị mót tè phóng một phát vào ngay nhà vệ sinh nữ. Có lẽ, mọi ngày mẹ hắn cho ku con cùng vào nhà nữ nên...hắn đã quen lối đi đường về.

Ku con xì xong thì bị kẹt, cái tả con nít to đùng nên không kéo được quần lên. Thế là ku con rên la đòi ku bố vào kéo cho hắn. Ku bố nhìn thấy có Lu trong nhà nữ thì không dám chường mặt vào, bồn chồn đứng bên ngoài hú ku con đi ra.

Trên đường lái xe về, Lu giật mình cả nhà ạ. Chẵng nhẽ nào miệng Lu lại linh như Khổng Minh thế ư? vừa mở mồm đòi đi nhặt vài đứa con nít dìa dạy dỗ làm con nuôi, lập tức Lu được kéo quần cho con nít đi xìiiii.... =))