XÓM VEN SÔNG (1)
XÓM VEN SÔNG (2)
Tiếng nói lại vang lên.
-"Có gì ăn không?"
Hắn hoàn hồn bật dậy chồm người qua cánh cửa sổ. Như không tin vào mắt mình, lắc lắc đầu, tay dụi mắt, hắn lắp bắp.
-"Cô Hai...cô Hai...vừa nói gì?"
Trước mặt của hắn không phải là khuôn mặt bà già nhăn nhúm, mà đó là người đàn bà ca vọng cổ bên xóm nhà Tây.
Chị ta đưa mắt nhìn hắn từ đầu đến chân, trả lời cộc lốc.
-"Có tiền không?"
Lúng túng nhìn đĩa thịt chó vơi nửa trên bàn, hắn lí nhí.
-"Cô Hai đói bụng hả? ăn thịt chó nha?"
Chị ta gắt giọng.
-"Có tiền không?"
Cái dáng đứng chống nạnh đong đưa hỏi tiền của người đàn bà làm người hắn nóng lên.
-"Hôm nay...cô Hai...không có khách nhiều hả?"
Thấy chị ta cong cớn môi nguýt xéo, hắn liếc vội hai vết gạch tính lần đi khách lúc chiều, bất chợt thì thào.
-"Có mà...có tiền mà!"
Dứt lời hắn chạy vào gốc tủ moi ra một hộp thiếc, bên trong là cuộn tiền giấy cũ được buộc kỹ bằng dây thun. Lấy ra vài tờ hắn dúi vào tay người đàn bà.
-"Cô Hai cầm đi, đủ chưa?"
Chị ta nhăn mặt.
-"Thêm một chút nữa đi!"
Hắn vội vàng rút thêm mấy tờ giấy bạc đưa ra.
Nhét tiền vào cạp lưng quần, người đàn bà hỏi.
-"Nhà có gường ngủ không?"
Hắn trố mắt nhìn chị ta như người từ hành tinh xa lạ, miệng lấp bấp.
-"Cô Hai buồn ngủ hả? có mà...có gường mà!"
Chặc lưỡi lắc đầu như gặp phải dở hơi, người đàn bà lắc mông đi về phía gường ngủ, nói trổng không.
-"Đi vô đây!"
Lúc này, chợt hiểu chuyện gì sẽ xảy ra, vẻ đờ đẫn lại trở về trên gương mặt của hắn. Cả người run lên, tay chân trở nên thừa thãi, tần ngần đứng yên, mắt hắn hướng về tấm vách che chắn gường ngủ. Tiếng người đàn bà lại rít lên.
-"Sao còn chưa chịu vô?"
....
hị hị. Lu của cả nhà phải đi khò phát mai còn mần việc, ngủ dậy sẽ post tiếp phần đang dang dở này. Chú í, từ ên-trì này, XÓM VEN SÔNG sẽ được Lu của cả nhà thay đổi hình minh họa cho hợp trào lưu nhé!
Sao Lu lại có thể thôi ở đúng cái chỗ này mà đi ngủ được nhỉ? Không sợ ai đọc, vì tò mò quá mà tăng-xông thì sao? Mau mau tiếp đi Lu!
ReplyDeletehị hị... kẻ ăn mày bỗng được mời dự tiệc, lóng ngóng đờ đẫn làm Lana nhớ đến 'anh Chí lực điền' khi 'được' bà vợ Bá Kiến nhờ bóp chân 'cao lên chút nữa, cao lên chút nữa' :))
ReplyDeleteTưỏng tương tài hay là nhìn lén ngưòi ta thé,hehe :)
ReplyDeleteanh Thụy : từ từ...chiều đi làm về em sẽ tám tiếp tới phần nhiễm trùng nhất cho mờ nghe ;))
ReplyDeleteLana : he he, chiều í Lana rồi nhé, bắt đầu nhập tiệc "bướm đêm" nhe :)))
ReplyDeleteCNC : chờiii...dân học art design lại kiêm vẽ nude thì trí tưởng tượng phong phú lắm đấy. Nhưng mà phải đủ tủi vị thành niên thì mới được đọc truyện tình củm của Lu viết đấy nhé. :)))
ReplyDeleteHá há...anh Thụy hình như chưa đủ vị thành niên nên sít nữa thì hong chịu nổi :-P
ReplyDeleteƠ hơ, "sao còn chưa chịu vô" thì Lu hạ màn cái rụp rồi? HPLT đem theo một túi kháng sinh phòng hờ pha nào nhiễm trùng là uống liền mà chưa thấy gì nên để dành...chờ tiếp.
ReplyDelete@ all : cả nhà từ tốn ngồi rung đùi chờ Lu kể chuyện "cụp lạc" hé...hôm qua, Lu của cả nhà busy mày mò nắn bệnh cho mấy con servers nên đầu óc hết năng lượng ham hố chuyện "phòng the" của bà chị ca vọng cổ rồi.
ReplyDeleteĐấy, chứng minh cho cả nhà thấy lời của doctor Mỹ bên này phán nhé --> nếu lao động trí óc quá tải thì khả năng tình dục trong ngày sẽ giảm đi tạm thời :)))
Hạnh phúc như mây lang thang giử thuốc kháng sinh đó hé. Chiều nay Lu kể chuyện, nếu đọc xong thấy người có triệu chứng khó chịu thì uống vào ngay để chống nhiễm trùng ;))
No no, LU lao động trí óc lại liên quan đến chuyện viết về phòng the của bà chị Xóm Ven Sông là sao. Không tin rằng nhà văn viết về phòng the cũng cần có 'kích thích' thực tế tại chỗ đâu. hihi.
ReplyDeleteLana : lo tìm bệnh của mấy cái system nên Lu cụt hứng luôn...hôm nay sẽ viết luôn một lèo phần kết của XÓM VEN SÔNG nè...nhờ sửa máy tịt ngọt mờ nghĩ ra được kết thúc câu chuyện...hị hị...chuyện này Lu ngâm dấm cũng hơi bị lâu hen...;))
ReplyDeletechị Lu ú nê bụ bẫm dê thương ghê ha
ReplyDelete