Sunday, April 11, 2010

XÓM VEN SÔNG (1)

Gâu...gâu...gâu...grừư..grừ..ư...
Xịt...xịt...xịtttt!

Tiếng chó sủa ỏm tỏi kèm theo bước chân nặng nề của hắn dậm thình thịch lên cầu gỗ, đã mở đầu cho một ngày mới ở xóm ven sông.

Tiếng "xịt" của hắn chỉ khiến mấy con chó tru tréo to hơn. Vài câu chửi rủa bâng quơ được vất ra từ những căn nhà gỗ.

-"Đồ chết bầm! ngày nào cũng chọc cho chó sủa!"

Người to đậm, phục phịch, vẻ mặt đờ đẫn vì uống rượu quá nhiều, hắn làm nghề đạp xe ba gác mướn ở chợ, sống một mình trong căn nhà xập xệ cuối xóm. Mỗi ngày, khi trời còn chập choạng chưa sáng hẳn, hắn đã lê tấm thân nặng nề đi kiếm cơm. Lần nào cũng thế, chó nghe hơi của hắn đi qua thì lại sủa um lên. Người ta nói, có lẽ hắn chén thịt chó quá nhiều, ngày nào hắn cũng nhậu vài xị ở quán cầy tơ, nên đã bị âm hồn của chúng bám theo ếm quẻ.

Dân xóm ven sông có thói quen dùng giờ hắn bị chó sủa thay cho tiếng gà gáy hừng đông.

Xóm ven sông là hai dãy nhà nối liền nhau tạo thành một nhánh vòng cung như hình chử U. Dãy nhà đầu đông, nơi được kết thúc bằng căn nhà nhỏ cuối xóm của hắn, trông rất cũ kỹ tồi tàn. Ngược lại, những căn nhà đầu tây lại khang trang và rực rở đầy ánh đèn màu quyến rũ. Nơi đó, hắn chưa một lần đặt chân tới, mặc dù chỉ cách nhau có cây cầu gỗ.

Cái xóm ấy chỉ hoạt động nhộn nhịp khi ánh nắng đã mờ dần ở hướng tây. Mỗi buổi chiều, sau khi làm vài xị ở quán thịt cầy, hắn vội vã về nhà để bắt đầu cuộc sống về đêm với những người ở khu xóm tây. Thật ra là hắn chỉ sống bằng mắt thôi, hắn thường ngồi rình lén qua ô cửa sổ.

Dưới ánh đèn màu mờ ảo, bóng đàn bà lượn qua lượn lại thật hấp dẫn, hai con ngươi của hắn như muốn nứt toẹt đi vì cố căng ra mà nhìn. Hắn mơ một ngày có thật nhiều tiền, để có thể vượt cây cầu gỗ sang đó sống một đêm nhất dạ đế vương.

Hắn tự đặt tên cho xóm tây là "xóm sung sướng"...

(còn tiếp)

10 comments:

  1. LU à, cho đoán mò tẹo nha, thấy 'hắn' có gì tựa như Chí Phèo nên đoán sau này sẽ xuất hiện nhân vật Thị Nở ở xóm đầu đông :)

    ReplyDelete
  2. Hu hu! Viết dài hơn tí nữa đi. Ngắn quá! Làm anh tò mò. Anh nhớ tới hình ảnh những ông già đạp xích-lô ở cửa Hàm Tử, đoạn ngoài sông. Lam lũ, nhếch nhác nhưng khá thân thiện.

    Lẽ nào người ăn nhiều thịt chó lại bị âm hồn của nó bám theo hả em? Nghe ghê quá! Chắc là câu chuyện tiếp theo rùng rợn phải không em?

    ReplyDelete
  3. This comment has been removed by a blog administrator.

    ReplyDelete
  4. anh Thụy : mỗi ngày kể một tí ti thôi :)

    ReplyDelete
  5. Ui cái mặt "dễ ghét" hông kìa :x vẽ đẹp lắm Lu à. Lại còn viết hay nữa... để cho người khác giỏi nữa chớ Lu :D

    ReplyDelete
  6. Chị chờ xem tiếp nữa rồi mới bình luôn...

    ReplyDelete
  7. Wow, LU bắt đầu viết truyện dài hút khách nè.

    ReplyDelete
  8. Lu: Câu giờ quá Lu! Hu hu!

    ReplyDelete
  9. Chị Hậu : Chị thấy em cười mím chi cọp thế có dịu dàng hông. ;))

    Bebo : Lần này em ko chơi ăn gian cho chưng hửng nữa đâu :)

    anh Cường : anh xem em viết truyện tình củm nè :)))

    anh Thụy : anh mít ướt quá đi, cứ khóc lóc thế này thì em không kể tiếp được đâu à ;))

    ReplyDelete