Friday, July 24, 2009

NGÂY THƠ CÓ CÁ TÍNH!


Vừa ngoi lên khỏi mặt nước, Lu nghe được tiếng con gái rụt rè.

-" Chị ơi! em mặc thế này người ta có cho xuống hồ bơi không?"

Một cô gái còn rất trẻ, độ khoảng 17 tuổi, mặc một chiếc quần cộc thun và áo may ô nhìn Lu cười thật ngây thơ.

Không cần đợi câu trả lời cô đã phóng ngay xuống hồ bơi. Nước bắn tung tóe cả lên mặt một ông chú Việt Nam, đã ngoài 60 đang bơi bên cạnh. Ông ta kêu lên.

"-Cháu mặc đồ thế họ không đồng í cho bơi đâu. Lên thay ngay đi cháu!"

Cô xìu mặt trả lời.

-"Cháu không có mang theo đồ tắm...làm sao bây giờ?"

Nhìn cô gái trong chiếc áo thun mỏng ướt nước bó sát vào người, Lu liên tưởng đến hình ảnh một Lolita ngây thơ.

Bất chợt Lolita cởi phăng chiếc áo thun, để lộ ra hai bầu ngực non nằm gọn trong chiếc áo nịt ngực màu hồng. Mặc dù đã từng nhìn bao nhiêu là mẫu nude khi học vẽ, nhưng Lu vẫn thấy choáng trước sức sống của tuổi 17 bẻ gẩy sừng trâu.

Bể bơi như sáng hẳn lên với thân hình thanh xuân của cô gái. Ông chú lại kêu lên thảng thốt.

-"Úi trời ơi!! con bé này..."

Tiếng kêu bị tắc ngang khi chiếc áo thun được cô gái dúi vào tay ông và nói.

-"Chú giử hộ con!"

Ông chú quay sang nhìn Lu vẻ bối rối.

-"Cái con bé này sao mà đoảng..."

Ông chưa dứt lời thì lại bị chiếc quần cộc của cô gái chọi thẳng vào người.

-"Chú giử luôn giùm con cái quần!"

Mặt ông chú càng đỏ lên như trai mới lớn, với nụ cười ngượng ngập lại quay sang Lu phân trần.

-"Cái con bé này thật là...thôi chú giử giùm cho nó kẻo người ta vất đi mất thì làm sao mà về nhà."

Đang nói ông chú chợt im bặt, mắt nhìn trân trân về hướng cô gái vừa chúi mạnh xuống nước. Ngạc nhiên Lu dõi theo mắt của ông. Cô gái đã lặn mất tăm, trên mặt hồ chỉ còn sủi lại bong bóng. Lềnh bềnh lắc lư theo nước là một chiếc quần lót mini màu hồng con gái. Cô hồn nhiên lo chúi với lặn nên đã bị nước kéo tuột lại cái quần.

Lu quay sang nhìn ông chú, mặt ông bây giờ không còn đỏ nữa. Nó đã chuyễn sang không màu, mang đầy vẻ đấu tranh tư tưởng dử dội.

SmileyCentral.com

7 comments:

  1. Ha ha... mình nghĩ cô bé này tự tin thì đúng hơn là ngây thơ. Cô ấy tự tin với hình thể, với khả năng bơi lội và tự tin vào những gì cô ấy đang làm (ko có gì là sai, chỉ hơi táo bạo thôi mừ :D )

    ReplyDelete
  2. he he, tự tin là đức tính quý báu khi loài ngừi còn tre trẻ, nó giúp cho họ dám nghĩ dám làm. Ngược lại thiếu tự tin là khuyết điểm của loài ngừi khi đã nhớn khôn roài. Điển hình là ông chú đã phải căng mặt ra "đấu tranh tư tưởng" xem có nên vớt cái quần lót hay là ko? ko vớt thì sợ cô bé về nhà ko có quần, mà vớt thì lại lo bị nói là dê xồm =))

    ReplyDelete
  3. ha..ha..em cười gần chít với cái entry này của chị, nhưng mà em cũng đồng ý với mẹ Tí, cô bé này vừa có vẻ rất ngây thơ (vô số tội), rất ...đoảng (như ông chú nói), rất hồn nhiên con cá cảnh nhưng lại đầy tự tin,..haizz. Em già rùi, nên không dám tự tin như thế, hí hí

    ReplyDelete
  4. @ mẹ cua và bống : hà hà, phải nói thật lòng mình à nha. Mẹ cua và bống cố nhớ lại xem cái thời mừ chưa có cua có bống thì mẹ cua và bống cũng tự tin hết mình ấy chứ, đúng ko nào? ai cũng có một thời như thế để nhớ lại roài ngồi cừi cừi mình ên :D

    ReplyDelete
  5. Lu viết hay đấy.

    ReplyDelete
  6. hí hí, giờ cũng vẫn tự tin chị ợ, cơ mà không tự tin theo cách của cô nàng kia được í, haizz, thế mới bùn chứ :))

    ReplyDelete
  7. @ anh : hà hà, anh có thấy bi giừ em sửa lỗi chính tả hơi bị khá tí tí roài hông? :D

    @ Mẹ cua và bống : he he...trả lời thế này đủ biết rằng thèng ku nhớn ở nhà chắc là mết mẹ cua và bống lắm lắm :D

    ReplyDelete