Đây là phòng vẽ tĩnh vật chứ ko phải là phòng vẽ nude.
Trường học là nơi ta có thể học được nhiều điều hay ho. Học văn này, học võ này, học máy móc này, blah blah blah...nói chung là ta có thể học tất cả mọi thứ. Lu đã học được nhiều lắm, môn học hay nhất đối với Lu là học "hít vào...thở ra".
Cả nhà cũng thừa biết Lu của cả nhà có tính ngông, bai gai, và không sợ gì cả. Rất là chì đấy!
Ấy thế mà có lúc Lu đã phải ngại ngùng. Đó là khoảng thời gian Lu học vẽ nude.
Sau khi rời Engineering Department, Lu thấy cũng hơi bị rảnh nên té sang Art Design để học thêm một ngành nữa. Môn học này đòi hỏi sinh viên phải biết vẽ, thế là Lu lấy cả lô cả lốc lớp vẽ vời linh tinh. Vẽ tĩnh vật, phong cảnh mãi cũng ngấy, vào một mùa hè Lu quyết định ghi danh lớp Life Drawing.
Ngày đầu tiên vào lớp, Lu nghĩ rằng sẽ làm việc với một người mẫu bằng sáp. Sự thật không đúng
như thế, bày biện giấy bút trên giá vẽ xong nhìn lên bục gỗ Lu thấy đó là một người thật. Một người mẫu Mexican khoảng độ 20 ngoài. Cô trông rất xinh trong chiếc áo kimono, Lu cầm bút chì lên đang chuẩn bị phác họa khuôn mặt của mẫu...bất chợt Lu khựng lại. Sau tiếng vỗ tay ra hiệu của ku thầy Mỹ đen, cô gái cởi bỏ hẳn chiếc áo ra.
Ặc...trên người cô ta không còn một mãnh vải nào cả nhà ạ!
Cô thản nhiên nằm soài người trên bục gỗ. Lúc đó cả người Lu như có nhiều con sâu bò lúc nhúc ngứa ngáy không chịu nổi. Bàn tay cầm bút chì hình như đang run lên, thừa thãi không còn cảm giác. Liếc sang mấy ku ngồi bên cạnh, phát hiện ra có nhiều nhịp thở đã bắt đầu không đều.
Loay hoay mãi Lu không biết sẽ bắt đầu thế nào, thỉnh thoảng liếc nhìn cô gái trần truồng đang nằm đó rồi lại chuốc viết chì, rồi lại liếc, rồi lại chuốc viết chì.
Bất chợt có bàn tay túm lấy gáy của Lu, dựng đầu lên cùng một giọng nói ồm ồm bên tai.
-"Nhìn lên!"
-"Hít vào thở ra...nhìn thẳng vào cô ta...cứ thế...hít vào thở ra!"
-"Sao?!?...thấy thế nào? cô ta đẹp đúng không?"
Lu làm theo lời hướng dẫn của ku thầy và nhận thấy hắn nói đúng. Càng nhìn càng thấy cô ta đẹp, cảm giác hồi hộp ngứa ngáy không còn nữa. Trên bục gỗ không phải là một con người trần truồng không quần áo, mà đó là một pho tượng đẹp. Nhìn một lúc Lu lại thấy khoái chí, buột miệng trả lời như người máy.
-"uhm, đẹp!"
Tiếng nói của hắn lại vang bên tai lúc xa lúc gần.
-"Đeo dây nghe nhạc vào, vẽ đi!"
Ngày hôm đó Lu đã vẽ được, cảm giác mắc cở được thay thế bằng sự háo hức tò mò. Những lần vẽ sau với tốc độ thay đổi tư thế chóng mặt của người mẫu, đã làm cho cả lớp không còn thời gian mà thở ra thở vào nữa. Theo lệnh của ku thầy, khoảng 20 phút mẫu sẽ chuyển động tác nên sinh viên phải vẽ cho nhanh. Hơn một tháng học thở ra hít vào, Lu quen dần với vẽ nude. Lu lấy lại phong độ không ngại, không sợ gì cả.
Đến tháng thứ nhì thầy cho thay mẫu mới.
Như thường lệ tới giờ Lu vác cặp vào lớp ngồi chờ mẫu tới để vẽ. Hôm đó xuất hiện trên bục gỗ không phải là nữ, một thèng ku Mỹ đen đứng lóng nhóng với chiếc áo kimono khoác hờ trên người. Thầy đã cho thay mẫu nam. Thất vọng vì không phải là phụ nữ nên bọn con trai tản hàng ra phía sau ngồi, Lu ưu tiên chiếm chỗ thượng hạng, mặt đối mặt với mẫu.
Đã luyện được thần kinh thép rồi nên không mắc cở nữa, Lu nhìn hắn từ trên xuống dưới để tìm tỉ lệ, tìm đường nét vẽ. Vài phút sau tiếng vỗ tay vang lên và hắn cởi phăng ra. Với dáng vẻ chuyên nghiệp, Lu bình tĩnh nhìn hắn từ trên xuống dưới, sau đó lại nhìn từ dưới lên trên. Soi lên soi xuống chán thì Lu bắt đầu vẽ, ngay lúc đó bất chợt hắn kêu lên.
-"I'm sorry!"
Hắn kêu thầy Lu tới nói nhỏ gì đó vào tai với vẻ mặt bối rối. Ku thầy lại ồm ồm cất tiếng.
-"relax!.."
-"hít vào, thở ra...hít vào, thở ra..."
Lần này không phải nói với Lu mà là nói với thèng ku mẫu nude. Cả lớp dừng lại chờ hắn hít thở xong thì bắt đầu vẽ tiếp. Lu lại soi hắn tìm góc cạnh vẽ, không đầy mười phút sau hắn lại kêu lên.
-"I'm sorry!"
Hắn kêu ku thầy tới đề nghị cho hắn được mặc áo vào. Hắn chỉ muốn sinh viên vẽ mặt của hắn thôi, với lý do hắn không được khỏe nên hôm đó thầy cho tan lớp sớm.
Cách một ngày sau là giờ học vẽ nude thứ nhì trong tuần, Lu hăng hái vác cặp đến lớp. Đúng giờ hắn lại xuất hiện, vừa vào đến lớp nhìn thấy Lu ngồi một đống trước bục gỗ hắn đến nói nhỏ với ku thầy điều gì đó, rồi quay lưng đi ra khỏi lớp. Ku thầy vừa cười vừa thông báo là sẽ không có mẫu nude cho tuần lễ vẽ vì người mẫu...không tới trường nữa.
Hôm đó thầy Lu ôm đàn từng tứng tưng ngồi làm mẫu cho cả lớp, tất nhiên là chỉ vẽ mặt thầy vì thầy nhất định không chịu cởi đồ. Có lẽ thầy không muốn Lu túm gáy thầy dựng lên và nói rằng.
-"Relax!...hít vào thở ra..hít vào thở ra!..."
P/S : cả nhà công cái tâm lên nhìn hình minh họa của Lu đi, xem Lu nhìn thế này có gì gian ko mà tên mẫu nude đó hắn bỏ nghề hở cả nhà?
mặt Lu gian :)
ReplyDeleteQua tay H biết bao người mẫu đẹp lộng lẫy mà có đứa nào mắc cỡ đâu ta.
he he...tới nay Lu vẫn ngạc nhiên về trường hợp mắc cở của thèng ku mẫu này. Thông thường Mỹ đen nổi tiếng ngỗ ngáo hơn Mỹ trắng...nhưng từ vụ của hắn thì Lu đã ý thức được chỉ nên vẽ mẫu nữ thôi ...có lẽ con bò cạp nào cũng bị cái mẹt hơi gian :))
ReplyDelete