Monday, August 23, 2010

XÓM VEN SÔNG (4)

XÓM VEN SÔNG (1)
XÓM VEN SÔNG (2)
XÓM VEN SÔNG (3)

Lắp bắp hắn run giọng trả lời.

-"Tôi đây...tôi đây..."

Đẩy cánh cửa gỗ hắn len vào gian buồng ngủ, miệng thều thào.

-"Cô hai, tôi đây...tôi..."

Chợt nín bặt vẻ mặt trở nên căng thẳng, trước mặt hắn là một thân hình trần truồng tênh hênh, không một mãnh vải nào trên người. Đôi mắt mờ đục của hắn lúc này tự dưng như rực lửa. Nhìn thấy hắn bắt đầu phát cuồng, người đàn bà cười khẩy dang rộng cả chân lẫn tay, nói trổng.

-"Tới đây!"

Lao tới ngồi bệt dưới sàn, hắn nhìn ngắm thân hình đang nằm khiêu khích. Như một con cún, hắn hít hà ngửi mùi da người, vẻ mặt sung sướng của hắn lúc đó làm chị ta ngạc nhiên. Hơn mười phút trôi qua, hắn vẫn ngửi liên tục rồi lại hít hà thở ra với vẻ khoái trá.

Người đàn bà sốt ruột gắt lên.

-"Này! có làm hay không? ngửi cái gì mà ngửi?"

Giật mình hắn chợt tỉnh, miệng lúng búng.

-"Làm mà...tôi làm mà cô Hai!"

Hì hục hắn nhào lên đè cả thân hình lên người đàn bà.

Nhìn hắn loi choi như đứa con nít mới tập bơi, chị ta trề môi hai tay vắt lên trán miệng bắt đầu ư ử.

-"Trời ơi!..."

Hắn như khựng lại khi nghe tiếng người đàn bà kêu, rồi lại bật cười khùng khục gục đầu dắm dúi tiếp.

Ngay lúc đó, chị ta không còn kêu ư ử nữa mà bắt đầu cao giọng.

-"Trời ơi!...bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn...nên Võ Đông Sơơ...ơ..."

Chử "sơ...ơ" chưa kịp dứt để xuống xề thì người đàn bà đã bị hắn kéo dựng người lên.

-"Ngồi dậy! cô Hai..."

Chưa hết ngạc nhiên thì hắn đã kéo thân hình trần như trộng của chị ta ra khỏi gường.

-"Cô Hai theo tôi ra đây!"

Dí người đàn bà ngồi xuống sàn nhà, hắn hấp tấp dọn ra chai rượu đế và dĩa mồi thịt chó. Người đàn bà cất giọng ngạc nhiên.

-"Ở đây hả? sao không làm ở trỏng?"

Hắn lại cười khùng khục, tay dúi bộ quần áo cho chị ta.

-"Cô Hai mặc quần áo vô...uống với tôi một ly rồi ca tiếp cho tôi nghe ha!"

Chặc lưỡi như gặp phải một tên dở người, chị ta tóp một chum rượu rồi lấy giọng vào bài ruột "Võ Đông Sơ". Hắn khoái chí mở tung cả cửa, đập nhịp vào mặt bàn lải nhải ca theo.

Bất chợt, khu nhà Đông nhốn nháo tiếng chó sủa ầm ĩ khi nghe giọng ca ồ ồ của hắn. Khung cửa sỗ những nhà hàng xóm bật mở toanh, vài cái đầu ló ra gắt lên.

-"Nín ngay đi thằng dở hơi, chó sủa um lên rồi kìa!"

(còn tiếp)

hị hị, Lu chưa chỉnh xong bài viết "rịu vang", cả nhà đọc tiếp XÓM VEN SÔNG giải trí lành mạnh heng. ;))


6 comments:

  1. Trời, Lu làm anh muốn chết!

    ReplyDelete
  2. Ơ hơ, chuyên môn ngắt cái rụp ngay pha nóng.

    ReplyDelete
  3. Đúng thật là LU viết thế này thì làm anh Cả nhà ta muốn chết :))
    mà Lana đoán thế này: Anh Thụy nhứt định không tưởng tượng theo hướng đây là 'giải trí lành mạnh', hihi :)

    ReplyDelete
  4. Trời, hắn chỉ có nghe ca cải lương thôi chứ đã có làm gì đâu mờ anh Thụy đòi chết? thấy ông chủ Phú chưa? vẫn tươi tỉnh cười cười "chờ" đọc tiếp kìa! :))

    Lana and HPLT té sang nhà anh Thụy bắt gió giùm phát cho ảnh tỉnh táo, để đọc tiếp đến màn thứ nhì...nặng đô hơn nè :)))

    ReplyDelete
  5. LU à, chính vì hắn và 'chị ta' cứ rập rình run rẩy chưa làm gì nên anh Thụy mới đau tim muốn chết :))

    ReplyDelete