Tuesday, April 27, 2010

HÍP VÂM (2)

Cô gái giật mình thoái lui ra cửa khi nhìn thấy trong nhà không có hàng hóa gì, ngoại trừ một nhóm đàn ông lừ mắt nhìn mình.

Không để cho cô kịp phản ứng, họ nhào tới túm lấy tóc cô ghì lại. Khi túi xách đựng tiền bạc và giấy tờ tùy thân bị giựt đi, cô la to.

-"Các người làm gì vậy? cứu tôi!...bớ người ta...cướp! cướp!"

Một tên táng mạnh vào mặt cô, rít lên.

-" Mầy la hả? la nè...cho mầy la nè!"

-"Bốp! bốp!"

Hắn đánh tới tấp làm cho cô ú ớ không la lên được tiếng nào. Cô gái còn đang xây xẩm lảo đảo vì bị ăn đòn thì cả bọn nhào đến lột hết quần áo cô ra. Lúc này thì cô hoảng sợ khi hiểu họ muốn làm gì, cô la khóc vùng vẫy.

-" Hu hu...mấy ông lấy tiền rồi thả tui đi đi, tui lạy mấy ông..."

-"Bốp!"

Một cái táng như trời giáng kèm theo tiếng gầm gừ.

-"Con quỷ cái! mày mà còn la nữa là tao giết mày chết...ở đây đồng trống không ai nghe mày la đâu!"

Vừa nói hắn vừa lôi xốc cô lên gường. Những tên khác cùng xúm đến, cả bọn đàn ông như điên lên, thay phiên nhau dở đủ trò thú tính. Cô kinh hoàng oằn người chịu đựng đám người đang lên cơn động đực.

Vài giờ sau...

Hình như đã bắt đầu no nê bọn hắn bỏ mặc cô nằm lõa lồ trên gường, đứa đi hút thuốc đứa lăn ra ngủ. Cô gái gần như đi không nổi, đầu óc lơ mơ, nhưng ý thức sống còn khiến cô ráng bò dậy năn nỉ.

-"Cho tui đi tiểu một chút...tui không nhịn được nữa..."

Tên này nhìn tên kia dọ ý, một đứa khoát tay nói.

-"Ra ngoài hè có chỗ đi tiểu đó, nhanh lên rồi vô đây!"

Hắn quay sang trả lời với những đứa khác.

-"Cho nó đi rửa ráy đi, nó trần truồng thế thì trốn đi đâu được!"

Trên người không một mãnh vải cô lê bước ra ngoài hè. Thời may, cô nhìn thấy một chiếc sơ-mi đàn ông treo vất vưỡn ở phía cửa ra vào. Chụp vội cái áo khoác vào người, chân đất, cô băng qua bờ ruộng chạy ra phía đường lộ. Không dám lao thẳng ra đường vì sợ bọn đàn ông nhìn thấy bắt lại, cô núp mình trong bụi cây và cầu xin có người nào đó đi ngang qua. Có lẽ ông trời muốn cứu người, vài phút sau người đàn ông đang chở cô trên xe đã đi qua con đường vắng đó.

Nỗi lo sợ bớt dần khi người và xe đã vào đến khu vực đông đúc nhà dân. Người đàn ông cẩn thận dừng lại nơi có ánh đèn sáng để cô yên tâm, lôi từ trong túi xách tay ra một cái quần tây, ông nói.

-" Cháu mặc tạm vào đi, về nhà chú lấy đồ của thím cho cháu thay. Cháu không mặc quần vào đến thành phố người ta thắc mắc thì không tốt."

Về đến nhà đã hơn 11 giờ đêm, ông gọi vợ mở cửa. Người vợ ngạc nhiên khi thấy phía sau xe chồng là một cô gái mặt mũi bơ phờ. Ông nói nhỏ vài câu với vợ, bà nghe xong liền dẫn cô vào nhà kêu người làm nấu nước nóng cho cô tắm, và đưa vài viên thuốc aspirin uống tạm. Lúc này mặt mũi cô trông đã có chút thần sắc.

Người vợ nấu một tô mì gói mang ra.

-"Cháu ăn tạm đi, khuya quá nên hàng quán đóng cửa hết rồi."

Lúc này cô mới nhớ cả ngày chẳng có được ăn gì, cô ăn như nuốt, rồi bất chợt lại khóc thút thít. Như tủi thân, Cô nói lí nhí trong miệng.

-"Cháu cám ơn chú nhiều lắm, hôm nay không có chú thì cháu chắc không biết có còn giử được mạng với bọn nó không."

Sáng hôm sau, người đàn ông đưa cô ra bến xe mua vé cho cô về lại miền tây. Ông đích thân đưa cô lên xe đò, và chờ cho đến khi xe chạy để biết chắc cô đã an toàn về lại nhà.

Bẳng đi một năm, có việc đi ngang qua bến phà Cần Thơ, ông đã gặp lại cô gái...

(còn tiếp)

HÍP VÂM (1)

...

Bi giờ thì Lu của cả nhà phải đi khò đây...mai còn mần việc kiếm cơm. Cả nhà đọc cho kỹ lưởng ha vì đây là chuyện có thật. Ngày mai kể xong thì Lu sẽ hỏi cả nhà trả lời cho Lu một câu, bình lựng chính xác, xem cả nhà nghĩ gì ha?

5 comments:

  1. May quá! Dù gì thì cô gái cũng đã gặp người tốt, phúc hậu. Hồi hộp chờ em kể nốt câu chuyện và hy vọng một cái kết có hậu.

    ReplyDelete
  2. Âyzà, hấp dẫn ghê.

    ReplyDelete
  3. Càng kéo người đọc vì đó là một câu chuyện có thật.
    LU đừng để Lana và mọi người đợi lâu nha. Nhưng giờ thì chúc LU ngủ ngon giấc đã.

    ReplyDelete
  4. Mai khả năng mình lại ở chỗ không có net mới đau chớ.
    Lu từ trước nay tòn giả vờ khiêm tốn, thực ra là vô cùng HOÀNH.

    ReplyDelete
  5. @ all : cả nhà ko chịu nhắc lỗi sai chính tả giùm cho Lu nha, chỉ có một ku bên FB nhắc nhở Lu thôi.

    ReplyDelete