Saturday, December 12, 2009

HẠNH PHÚC TRONG TẦM TAY


Câu chuyện này Lu nghe bà con tám trong giờ ăn trưa ở công ty.
Kinh tế Mỹ thời gian gần đây thật sự là bi thương vì lủng tài chính.
Điều này đã gây ra cơn sốt thất nghiệp hàng loạt. Có anh chàng độc thân nhà kia bị công ty cho về nhà ăn tiền thất nghiệp chờ thời.

Anh ta chán lắm, anh ta buồn lắm, cảm thấy cuộc đời của mình sao quá hẩm hiu.
Job không có, tiền không có, ngay cả con vợ quèn để đêm đêm tâm sự đời tui cũng
không có luôn.

Bế tắc, chán nản, tâm lý sinh ra bất ổn. Anh ta quyết định tự giải thoát mình bằng cách đi về bên kia thế giới, anh nghe đồn rằng về bên ấy nó sẽ nhẹ lòng, không cần suy nghĩ cái chi chi nữa.

Thấu đáo được ý nghĩa của sự giải thoát, anh quyết định tìm một tòa nhà cao tầng nhất, càng cao càng tốt. Từ đó anh phóng xuống một phát là chết tươi ngay, không lo phải lặt lè sống dở chết dở.

Chọn một ngày thật đẹp trời, anh tót lên ngay tầng thượng để thực hiện í định. Ngước nhìn bầu trời cao, anh mĩm cười một cách thỏa mãn trước chuyến đi về bên kia thế giới của đời mình.

Hít một hơi dài chuẩn bị té xuống, anh chợt khựng người lại khi nhìn thấy bên dưới có một người đang nhảy nhót tưng tưng. Đó là một người tàn tật cụt cả hai tay, hắn ta vừa nhảy nhót vừa mĩm cười khoan khoái, gương mặt trông thật sung sướng.

Quái lạ thật!...tay chân anh lành lặn thế này nhưng chưa bao giờ có được sự vui vẻ như hắn. Làm cách nào một phế nhân lại có thể yêu đời như thế được nhỉ?

Chả nhẽ hắn có một bí quyết sống lý thú nên mới có thể ung dung nhảy nhót phấn khởi như thế? Anh quyết định ngừng chết phải hỏi cho ra lẽ. Xuống đến bên dưới vẫn thấy anh chàng kia vô tư nhảy tung tăng, anh không kiềm chế được liền buột miệng hỏi.

-"Anh bạn này, có thể nào nói cho tui rõ được lý do làm cho anh sung sướng? tui đây chân tay lành lặn mà vẫn cảm thấy đời vô vị chán phèo, muốn chết đi cho rồi. Anh tàn tật sao lại có thể vui cười sung sướng thế kia? có bí quyết gì hay chăng?"

-"Ôi trời!..bí với lại quyết gì đâu anh ơi!.. tui ngứa gần chết ko có tay gãi...nên phải nhảy thế này cho nó đở ngứa thôi mà.
"

Hình minh họa cười hơi ngu, nhưng trông rất chi là thỏa mãn :D
SmileyCentral.com

(Old entry)

5 comments:

  1. @ X30 : uhm, chuyện này viết bên blog 360 yahoo lâu rồi. Mấy hôm nay Lu bực mình vì list nhạc bên imeem xử dụng hơn 2 năm chứa gần 300 bài bị mất sạch sẽ ko để lại dấu vết gì cả. Imeem bán qua cho my space mà ko báo trước cho Lu backup file. Bực kinh lên được, vì list nhạc đó chứa nhiều bài nhạc học trong trường cần giử lại. Ba ngày nay mất list nhạc nên chẳng thích viết gì, hôm nay xài tạm youtube cho đở ghiền. Nhớ lại chuyện "ngứa thì tìm cách gãi" này hơi bị giống --> đem post lên lại... ^O^

    ReplyDelete
  2. Ku Lu mí hôm nay bùn hay seo mừ không véo von mấy nhở.

    ReplyDelete
  3. @ NLVD : ba hôm nay Lu bực mình vì bị trời trả báo đằng i ợ. Tuần trước Lu post lên Facebook câu này để chọc quê 1 blogger bị mất mấy trăm entry ---> "noa noa noa !!!...ai có quần giử quần, ai có áo giử áo, ai ko có gì thì ko cần phải giử. Đang xảy ra tình trạng có vài bờ-nốc bị tường lửa oánh cắp mất nhiều ên-trì, trị giá khoảng vài trăm đêm thức trắng cùng vài chục tá ly cà phê!"

    Cười người chớ khá cười lâu...hôm nay Lu bị mất sạch list nhạc. Bực bội chẳng hót vón véo cái chi cả, chỉ vẽ được khúc cây khô, để một tí nữa post lên cho đằng í xem khúc cây khô Lu mới vẽ héng! :D

    ReplyDelete
  4. Ờ công nhận ta nói cuộc đời nài nhìu nguy hỉm và cũng phù du biết bao ku Lu nhở, ngày đêm ta khóc lóc nỉ non trên bàn phím ngày qua ngày có được chút vốn liếng trên mạng xem như là tài sản vô hình mà nơm nớp lo sợ một ngày nó mất cũng chã bít nha môn ở đâu mà báo.

    ReplyDelete