Chiều nay trong công ti có meeting. Người ta thật là đông, người ta bàn bạc, người ta thảo luận, và người ta giải tán.
Khi bước ra khỏi phòng meeting Lu mang một cảm giác hơi bị kì kì. Cảm giác lồng ngực như nghẹt thở. Chịu không nổi Lu muốn rút đôi giày quăng lên trời như cái ngày quăng mũ tốt nghiệp để hét to lên..."ôiiii! cái sự đời sao mà...sướng!"...he he
Lu muốn đi theo điệu cha-cha-cha cho nó máu. Lu muốn nhảy điệu cà tưng cho nó..khoái.
Bước vào khu vực làm việc của team thì Lu thấy cả đám lính trai làng của Lu cũng nhốn nha nhốn nháo. Bọn hắn nhào tới oánh vào lưng Lu "bựt...bựt".
Haizzz...cái đồ cà chứn, đứa nào đứa nấy to như con khỉ mừ oánh kiểu đó Lu có mà chai luôn hết lấy chồng.
Nhưng mừ hông sao coi như mí đệ tử muốn chia vui cùng sư phụ. Coi như lần này đi chơi về vẫn đầy cảm giác cuộc đời vẫn đệp sao tình iu vẫn đệp sao, hè hè...finally, I got it!
Bi giừ Lu phải cừi ba tiếng ...ha ha ha...roài phải gáy ba tiếng theo đúng bản tính hay gáy như gà của Lu ò..ó...o....ooooo =))
Khi vui Lu thích nghe bài Festival của Tchaikovsky. Cả nhà cùng nghe và vui với thành công của Lu héng :D
Ò ó o
ReplyDeleteCúc cù cu
Cục ta cục tác
Úc ừng U!
À quên, có ngừi iu hử?
ReplyDeletehà hà...cục ta...cục tác... Lu bê lời bài hát vào cho nó khí htế vậy mừ, chứ vẫn còn ế lòi chành con mắt ra đây đằng í ợ. Ko nhớ lời bài hát này aaa? "cuộc đời vữn đệp sao, tình yêu vữn đệp sao, dù đạn bom vang dội thét gào...." =))
ReplyDeleteTúm lợi là họp cái chi mà chị có vẻ hồ hởi thía ạ???
ReplyDelete@ VL : à, chiện là đất nước xì trum của Lu từ nay đã thống nhất, ko còn chế độ "nhị nguyên 2 mẹ" cai trị nữa. Vàng, đen, trắng gì cũng đề huề một nhà 50 con theo mẹ Âu cơ lên núi lập nghiệp. Uống cạn một li ăn mừng. Ly thứ nhì là khai pháo cho thành công cuối quý team đạt được số tiền lời của công ti require=))
ReplyDelete