Ôi nỗi nhớ muôn đời vẫn thế, kẹt xe từ sáng tinh mơ đến chiều mờ...
Vội vã trở về, vội vã ra đi...
Nhưng vẫn chạm được một xí vào xoài, dưa, mận, dứa!

Chẳng thể nào qua hết từng con phố...
Nhưng vẫn nhặt được một chú vang Đà Lạt, mang về Mỹ phân tít xem...tại sao vang nhà mình không hút khách.
Vội vã trở về...để xắn quần đi lội mưa, khoái!
Vội vã trở về...để ngồi trầm ngâm trong bóng râm nghe mưa rơi!
Tình hình là, mùa này dịch cúm nên phải giử ấm cơ thể.
Lần đầu tiên hem thể nào bơi được vì trời tỉ tê cả ngày.
Đấy là chuyện ngày hôm qua, bi giờ đã nửa đêm ở thung lũng xa nửa vòng trái đất rùi.
Đi khò phát, mai phải vào công ti làm việc, chiều lại vác ly tới lớp để thầy dạy cách chén rịu vang!