Sunday, June 13, 2010

DÂN "PRỒ"


Tuần này là tuần chay...

Chay đây có nghĩa là Lu của cả nhà chay blogging đấy ạ. Không có da đỏ, da đen, lịch sử, hay nấu nướng cái chi chi cả. Lý do, mười ngày nữa lớp học online trong công ty có test, Lu phải lo ôn bài.

Nhưng...chiều này đi bơi Lu lại gặp hắn...

Một tuần nay, sự xuất hiện của hắn đã thu hút ánh mắt của mọi người.

Vừa té ra hồ bơi, theo thói quen, người hắn nhún nha nhún nhảy, đầu lúc la lúc lắc, khởi động rất "prồ". Hắn làm Lu chột dạ, không lần nào Lu chịu nhúc nhích làm nóng body như hắn cả.

Sau khi khởi động thì hắn bắt đầu thoát y. Hắn không bao giờ vào phòng thay đồ mần chuyện này, có lẽ đây là thói quen của dân "prồ". Quấn nhanh chiếc khăn vào phần dưới, sau đó hắn tuột một phát cho cái quần rớt xuống. Rồi hắn lại túm cái quần bơi kéo lên nhanh như chớp, trông thật là điệu nghệ.

Nhưng ấn tượng nhất là bộ đồ bơi của hắn, đúng là tác phong của dân chơi thể thao "prồ" cả nhà à.

Hắn mặc wetsuit, đầu trùm mũ và kiếng lặn kín mít, mang cả chân vịt cao su. Trông hắn lúc đó rất giống những người đi lặn bắt bào ngư trên đảo Hawaii. Bất chợt, Lu cảm thấy xấu hổ khi nhìn lại mình, hớ hênh trên người chỉ có cái quần xì và con khô mực treo lủng lẳng.

Lu, dân bơi "prồ", ngày nào cũng té vào hồ bơi bì bõm. Tủ quần áo đầy nhóc cả cơ đội bikini, nào là tím cả chiều hoang, rằn ri màu lính chiến, xanh xanh đỏ đỏ, dây to dây nhỏ đủ cở. Mới đây lại còn vác từ shopping về hai em, màu nắng và màu đêm. Bi giờ, Lu thấy sáng hẳn cả con mắt ra, dân "prồ" thì phải ăn mặc như hắn...

Hình ảnh bắt mắt, gây sững sờ nhất, là khi hắn té cái "chủm" xuống hồ, lặn một hơi thật sâu. Và khi hắn trồi người lên thì...nhìn thật là hoành tráng.

Hàaa...hắn đúng là dân Mỹ "prồ"!

Chỉ có điều, Lu suy nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, hắn trang bị đến tận răng, lặn hụp mò mẫm cái chi chi ở dưới đó, khu vực hồ bơi dành cho trẻ em?!?

ZZZZzzzz.....

Đêm qua buồn ngủ đi khò sớm nên Lu chưa kể hết chuyện cả nhà à.

Bơi xong thì Lu đi chén, Lu thèm ăn cơm tấm Sì Gòng.

Tiệm đông khách nổi tiếng ở San Jose, chủ quán là một người đờn ông mang kiếng cận, trắng trẻo ra vẻ dân kinh doanh "prồ". Muốn tiết kiệm thời gian để về nhà học bài nên Lu gọi bồi bàn đến đặt togo.

-"Cho một đĩa cơm tấm bì, chả, tàu hủ ky tôm mang về nha chị..."

Người bồi bàn đưa phiếu order cho ông chủ quán tính tiền.

-"Cô cho xin 9 đô!"

Lu đưa ông ấy một tờ 50. Ông ấy xăm xoi tờ dollar dưới ánh đèn, rồi đưa vào cái máy thử tiền nhỏ xí như đồ chơi con nít, phán.

-"Tiền giả!"

Lu giật mình hỏi lại.

-"Sao anh biết tiền giả?"

Ông ta nhíu nhíu mày xăm xoi lại tờ giấy bạc với vẻ rất "prồ", khẳng định.

-"Máy không đọc được tờ bạc, nó không đổi màu!"

Tiền này do người bạn hàng quen của Lu mở tiệm sửa chữa computer đưa, ông chú ấy thường hay xử dụng tiền mặt. Lu đưa ra tờ giấy 100 đô.

-"Thế tờ này có OK không?"

Ông chủ quán lại săm soi rất "prồ" và phán.

-"Tờ này là thật này! tôi thử hai tờ cho cô xem nhá!"

Ông ấy cầm tờ 50 đô kéo kéo giật giật...bất ngờ nó rách làm đôi. Lu kêu lên.

-"Trời! sao anh lại đi xé tiền?"

Mặt tái lại hơi bối rối một xí, nhưng rồi ông ấy bình tĩnh khẳng định.

-"Thì tiền giả nó mới rách thế!"

Lu bực mình.

-"Tiền là giấy, tiền nào chã rách nếu anh xé nó?"

Ông ấy tỏ vẻ rộng lượng bảo Lu.

-"Thôi, lần này không tính tiền, cô mang về ăn đi!"

Lu lại bực mình.

-"Anh cứ lấy tiền đi, tôi đi mua thì phải trả tiền đàng hoàng chứ sao lại ăn free?".

Lu thẩy lên bàn cho ông ta tờ 10 đô, ông ấy lí nhí.

-"Xin lỗi cô nha..."

Cũng không có gì là big deal, vì ngày mai Lu có thể mang tờ dollar rách vào nhà bank đổi lại.

Nhưng Lu vẫn thắc mắc mãi thêm một điều nữa, chã nhẻ dân "prồ" thử tiền bằng cách xé tiền xem nó có rách không hở cả nhà???

SmileyCentral.com

15 comments:

  1. Hay hắn là nhân viên của đội cứu hộ hả em?

    ReplyDelete
  2. Là vì hắn biết có người đang chiêm ngưỡng mình, cũng prồ ko kém, hehe...

    ReplyDelete
  3. chẹp. lâu rùi mò sang đây. ảnh đẹp thiệt :X :D :D

    ReplyDelete
  4. Dân "Prồ" ở hồ bơi trẻ em đã hớp hồn em Lu nhà ta...ha..ha.
    Còn dân "Prồ" ở quán cơm tấm , đúng là thứ "thiệt" luôn...

    ReplyDelete
  5. Chắc là cứu hộ thiệt, như anh Thụy nói. Nhưng gì thì gì, chỉ biết anh ta khiến LU tới đó bơi mà vẫn luôn để ý anh ta. Pờ rồ thiệt :)
    Hay là anh ta để ý LU nhà mình nên cố tình làm Pờ rồ gây chú ý nhỉ??

    ReplyDelete
  6. anh Thụy : ha ha, ko có thèng ku kíu hộ nào mờ có form mỏng như hắn cả anh ạ. Trông hắn như dân chích í, mỏng như lá lúa. =))

    ReplyDelete
  7. Chị Hậu : hắn là "tuyệt phẩm của dân gian rồi"...em chưa thấy thèng ku nào can đảm mặc đồ lặn biển hì hụp bên hồ bơi dành cho con nít và ông bà già cả :)))

    ReplyDelete
  8. Bebo : hà hà, thèng ku Mỹ "prồ" mỗi lần nó xuất hiện ở hồ bơi là em phải xì tốp ko bơi nữa chị a. Em té sang hồ spa nằm ngâm mình rồi ngắm nghía nó. Em quan sát xem nó làm gì? lí do tại sao bi giờ em thấy có quá nhiều tên Mỹ bị bệnh trở lại như là em bé thế này? cũng ko hẳn tâm thần mà có vẻ như dở hơi thì phải.

    Còn ông chủ quán VN thì dở hơi như con dơi í, ko biết xem tiền thì đừng có tài lanh xé tiền của khách. Em là hiền đó, chứ mấy người khác là cự ông ấy rồi.

    Chiều này em đem tờ 50 rách vào nhà bank bỏ vào account bình thường thôi...đúng là dở hơi thật ;))

    ReplyDelete
  9. Lana : thèng ku Mỹ này còn dở hơi ít thôi, có lần Lu vào tiệm ăn Mỹ gặp một thèng ku khác còn dở người hơn nữa í.
    Nó kêu french fried ra rồi không ăn chỉ ngồi đó nhìn đĩa khoai chiên cười cười. Lu thấy lạ xem tại sao nó cứ cười mờ ko ăn? Một chốc sau nó cầm từng miếng khoai chiên lên đưa ra ánh nắng rọi vào bàn ăn của nó. Nó nghiêng qua nghiêng lại ngắm nghía chán rồi nó đưa lên mũi ngửi...ngửi no nê xong thì nó mới cho vào mồm chén. Ấy thế mà có mấy thèng nhóc Mỹ ngồi gần cũng bắt chước ăn kiểu đó...Lu cũng ngứa tay định bắt chước nó đem khoai chiên phơi nắng, rồi ngắm nghía, rồi ngửi xem ăn có ngon không...mờ ko dám sợ bị ném đá =))

    ReplyDelete
  10. Mèo điệu : hello mèo xinh, long time no see :)

    ReplyDelete
  11. Ui, em thích đi bơi lắm, mà lâu rồi không được đi nữa

    ReplyDelete
  12. Thanh Tú : Hi Tú, mùa này vào hè đi bơi là thú nhất rồi, sao lại ko được đi bơi nữa? Tú chụp ảnh đẹp xuất sắc, nhìn có hồn lắm!

    ReplyDelete
  13. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  14. em lại thấy cách chị Lu ngắm cái lá lúa í mới là Prồ, chuyên nghiệp như một thám tử.

    ReplyDelete
  15. Ngàn Hống : thì chị của em là thám tử sì-lốc-Nu mờ. :)))

    ReplyDelete