Đầu năm Lu khai báo cho cả nhà chân dung một đảng viên chân ơi chính. Đó là chân dung của Lu Lu ;))
À, hình này chụp trong công ti trong lúc meeting, do bà chị lớn tuổi chộp cho Lu. Từ ngày vọc được cái camera bà chị khoái chí lắm, vì từ bé đến ngày Lu chỉ cho chụp hình...bà chị toàn cười nhăn răng cho thiên hạ chụp.
Nói tiếp héng, đảng viên đây không phải là đảng cộng sản, đảng cộng hòa, hay đảng dân chủ, mà là đảng viên đảng "điếc không sợ súng".
Phải nhắc lại chuyện từ thời tám hoánh thì cả nhà mới thấy hết được cái sự điếc không sợ súng của Lu.
Sáng hôm qua, Lu vào công ti thì có cuộc họp ngắn gọn với một thèng ku, hắn chính là tên boss cũ của Lu ba năm về trước.
Không biết nên gọi hắn là oan gia hay là thầy của Lu? vì hắn chính là tên boss đì Lu sói trán, ngồi câu cá chờ thời đến những 5 năm. Người ta nói, phụ nữ bụ bẫm đi làm cho ra hai điều trái ngược. Thứ nhất, sẽ dễ ngoi lên nếu chịu khó đi bằng body. Thứ nhì, sẽ bị dập tơi tã nếu thích ngoi lên bằng bộ não, trường hợp này rơi vào những tên boss thích tìm của lạ.
Bảy năm trước khi Lu học xong Engineering thì xin hắn được promotion. Hắn lắc đầu, ra bóng gió điều kiện chỉ cần nghe lời hắn thì không cần phải làm gì cả cũng có lương.
Lu êm lặng quay về lại công việc training người cho hắn, nhưng trên thực tế Lu không nhận đúng lương của người training. Lu không có quyền hành quyết định việc gì cả. Tất tần tật mọi thứ Lu làm ra đều được một lady khác hưởng trên danh nghĩa team leader. Đó là một người đàn bà có chồng, nhưng sẵn sàng đen, đỏ, trắng, vàng gì cũng xã láng. She bẩu chỉ cần có money, đối với she đó là điều quan trọng nhất.
Thất chí vì mở đầu cho những ngày mới học xong là vấp phải tảng đá chặn đường, Lu quay lại trường học nghành thiết kế nội thất với ý định sẽ đổi sang nghề xây dựng.
Đó là những năm Lu không biết phải nói gì khi ba Lu gọi phone tâm sự hỏi xem cuộc sống của Lu ra sao, học đã xong chưa, và làm việc thế nào?
Lu không nói gì cả vì có gì hãnh diện để mà khoe? chỉ đơn giản nhiều lần trả lời với ông già rằng.
-"Con vẫn còn tiếp tục học ba à!".
Có lẽ ba Lu biết con mình vẫn còn đang bơi ngược dòng, ông chỉ nhắn nhủ.
-"Cố gắng lên con".
Gần 15 năm đi cày ở xứ người, lần đầu tiên Lu biết lãnh lương thất nghiệp. Đó là lúc hắn o ép làm khó Lu bằng cách cho Lu nghỉ việc. Lúc hắn đuổi Lu, cả building đều phản đối, vì họ biết Lu là đứa đã training và giúp hắn nhiều nhất. Lại là đứa siêng năng làm việc và ít nói, họ kéo nhau đến office của hắn để xin cho Lu được ở lại làm. Hắn phũi tay nói rằng, labor cost cao quá hắn cần cắt người.
Nhưng, hai tháng sau hắn chủ động gọi Lu trở lại làm việc. Hắn gọi Lu quay lại là vì bà boss người Ấn muốn xin Lu về cho Datadomain. Xem ra hắn vẫn còn có chút lương tâm, đã chưa chặt hết đường đi của Lu.
Sáng hôm qua, hắn đã đến gửi nhân viên bên hắn sang làm tạm bên project của Lu. Hắn khôn ngoan đưa qua hai người Việt Nam và bảo rằng.
-"Bên tao việc không còn nhiều, có thể không giử được project, mầy nhận họ về để họ không bị layoff."
Hắn đưa sang người Việt vì hắn biết nếu đưa dân xứ khác Lu sẽ từ chối, giữa Lu và hắn vẫn còn đó một món nợ, hắn đã đì và đuổi việc Lu một lần.
Lu nhận người nhưng ra điều kiện, nếu làm không ổn thì Lu sẽ trả trở về cho hắn. Và để giử công bằng cho đám lính Ấn, họ chỉ làm lương bình thường, không được lĩnh lương phụ trội. Lính Ấn đã ở cùng Lu những gần ba năm rồi, Lu không thích lại ì xèo chuyện dân tộc tính.
Ngồi ngẫm lại mọi việc trong từng ấy năm Lu bất chợt muốn cảm ơn hắn, và nhận hắn là thầy đã dạy Lu tính nhẫn nhục. Nếu không bị hắn đì, thì Lu sẽ chẳng đi học thêm nghành art design, sẽ chẳng có thể rảnh rỗi vẽ hình nude cho cả nhà giải trí lành mạnh như bi giờ.
Cảm ơn hắn, vì hắn chịu mở cho Lu con đường quay lại nhận project Datadomain. Không có project này, Lu hoàn toàn vẫn bơi ngược dòng ở xứ người.
Sau cuộc meeting ngắn, hắn nói với Lu.
-"Ngày trước mày không nói nhiều như bây giờ...".
Lu trả lời.
-"Vì ngày trước mày không cho tao cơ hội để nói!"
Hình như, có quy luật "sông có khúc, người có lúc" phải không cả nhà. Lu vẫn vui vẻ với hắn, vì biết đâu trong tương lai hắn ngoi lên cao hơn thì sao? nhưng khả năng này thì rất hiếm.
Bi giờ, không còn ai đì Lu nên Lu đã phải tự luyện ý chí bằng cách đi oánh tạ mùa đông, oánh xong bơi bì bỏm ở nhiệt độ 3 đến 4 độ C.
Lạnh muốn teo luôn à =))
Khong co con duong nao thanh cong ma lai de dang. Dung khong em? Y chi phan dau cua em that dang ne. Trai nhot chi danh cho nguoi trong cay ma em!
ReplyDeleteTrai ngot! Anh viet nham! Hic
ReplyDeleteAnh Thụy : em thì chẳng có í chí gì cả đâu, chỉ là lở mang tính ba gai thôi. Một phần lúc còn ở VN văn học chỉ mới dứt lớp 9, mà lại ngưng ngay cái bài --> O du kích nhỏ gương cao súng, thèng Mỹ lênh khênh bước cúi đầu! =))
ReplyDeleteHaizzz, blogspot ơi blogspot, còm xong nó mất tiêu là sao????
ReplyDeletePhụng xưa giờ đi làm cả sếp Nam sếp Nữ gì cũng không bị đì mà cứ bị mấy người làm chung đì, thấy ghét không.
what doesn't kill you, makes you stronger! :)
ReplyDeletethế, cái hình ở trên là chân chính, vậy còn cái chân phụ đâu??
@mh: In reality, something destroys itself in some situation.
ReplyDeleteTrên thực tế, trong một số trường hợp, có những thứ tự hủy hoại chính nó.
Trình độ tiếng Anh rất kém, nên phải viết kiểu song ngữ, nếu sai sửa giùm, cám ơn nhiều. :)
Cái hình cuối bài là chân phụ đó mh ( trả lời dùm Lu):)
ReplyDeleteĐu theo chị Thảo: chưn phụ đẹp hơn chưn chính. hahah...
ReplyDeletePhụng : uhm, ra đi làm thì đôi khi mấy ma cũ hay hiếp đáp ma mới lắm. Phụng mờ có dịp quan sát team của Lu thì sẽ thấy khoái chí lắm đó.
ReplyDeleteLu đã training cho team làm việc đoàn kết như trong gia đình, ko care ai làm giỏi nhiều số lượng hơn ai. Tất cả đều làm cho một goal chung là revenue mỗi tháng, và Lu training cho họ từ A đến Z. Lí do, họ phải biết hết để ko ai ĩ chỉ mình mình biết rồi làm eo.
Lu cấm tiệt nhiều chuyện mâu thuẫn nói xấu, chơi xấu lẫn nhau trong team, và cấm tiệt luôn chuyện trai gái làm lủng đọan nội bộ. Nhờ thía mờ team của Lu thành team mẫu của công ti đó.
mh : vụ oánh tạ và bơi giữa đông tận hả? thử đeee...nó lành lạnh, nó teo teo, suớng lém! =))
ReplyDeleteHN : hắn tự hủy đi sự nghiệp của chính hắn, từ một ku boss nắm quyền hành như một big manager của building, vì trai gái hắn đã rớt xuống thành boss lon ton cho những boss của khả năng kiếm tiền.
ReplyDeleteBebo : he he, em đang vui thì cái nhục bị đì những 5 năm đã có ngày em rửa được đó chị.
ReplyDeleteNgày trước, em cứ mơ hắn bị nhồi máu cơ tim, bị ngồi xe lăn, để ko đi tới công ti làm việc được, để boss khác lên thay hắn cho em đở khổ.
Nhưng bi giờ nhìn bộ dạng sởi lởi của hắn thì hận thù trong em đã tiêu tán đi cả. Em vẫn cám ơn hắn đã dạy em cho tính nhẫn nhục, nhưng em vẫn muốn mắng yêu hắn một câu --> tiên sư hắn! :))
Đúng là nhiều khi ta phải cám ơn những người đã xử tệ với ta, vì nhờ họ mà ta có động lực để vươn lên.
ReplyDeleteÔng boss của LU dù sao vẫn là người chơi được, vì giờ đây đã có cái nhìn khác về Lu.
anh Cường : em cám ơn hắn đã dạy cho em tính chịu nhịn nhục và kiên nhẫn. Hắn cũng chưa hẵn là người xấu. Vì hắn ko chịu kêu em quay lại làm việc cho bà boss Ấn độ, thì bi giờ em vẫn còn bò lê ở trường để học chờ thời. Và ko biết em còn phải học tới cái chi chi nữa, he he.
ReplyDeleteThực sự khâm phục Lu :-)
ReplyDeleteTi Ti : :)
ReplyDeleteLana thì không nghĩ LU phải cảm ơn ông ta. Có lẽ là cảm ơn ông Trời đã sắp cho LU gặp ông ta để học được những điều giúp ích cho mình sau này.
ReplyDeleteÔng ta cố tình khó dễ LU khi khó khăn. Ổng gọi LU lại làm việc có lẽ đơn giản vì LU là lựa chọn tốt cho công việc lúc đó. Lana thường cảm ơn (thật sự cảm ơn) những người có cái tâm tốt với mình, dù giúp đỡ hay không giúp đỡ nhưng họ thật sự quý mình, vô tư.
Lana : uhm, you're right. Đôi khi kẻ thù của mình cũng là người ơn của mình.
ReplyDeleteBị người nước ngoài chơi xấu không buồn bằng bị chính người Việt mình chơi xấu mình ah LU. Mà thôi, hơn thua nhau chút đỉnh cũng chẳng được gì hen LU.
ReplyDelete@Phung: "Mà thôi, hơn thua nhau chút đỉnh cũng chẳng được gì hen LU." Anh ủng hộ cách nghĩ này. Em biết không, đối thủ của anh chính là mục tiêu cuộc sống của anh chứ không phải là những kẻ chơi xấu anh. Nói thật với em trong cuộc sống những người ghen ăn ghét ở với anh nhiều như quân Nguyên, mình phải như thế nào mới có nhiều người ghen ăn ghét ở như thế em ạ. HA HA HA
ReplyDelete