Hình như lâu rồi, có lẽ cũng gần một tháng thì phải, Lu bỏ quên mất ngày vẽ bậy.
Hôm nay chủ nhật, lại ngứa tay muốn vẽ vời linh tinh. Nhưng mờ, bức NỤ TÌNH còn dang dở chưa diễn giải ý nghĩa. Tám một xí về ý tưởng của bức họa heng.
Theo thói quen, Lu thích dùng màu đen và trắng để tạo sự tương phản theo xì-tai Op-Art.
NỤ TÌNH được vẽ thành ba cách nhìn khác nhau.
NỤ TÌNH thứ nhất:
Dùng màu đen làm nền, màu trắng tiêu biểu cho hình ảnh một nam một nữ. Người đàn ông, dưới ánh sáng, phản chiếu một tấm lưng trần đang ôm lấy thân hình của người phụ nữ.
Hình dáng người nữ đơn giản chỉ là một phần đùi màu sáng trắng đang co lên. Lu không vẽ ngực trần để diễn tả sự chung đụng xác thịt, vì trong hội họa phương tây bộ ngực trần của phụ nữ không hẵn là mang í nghĩa tình dục.
Cô giáo dạy lịch sử Art của Lu nói rằng, hình ảnh những bộ ngực để trần của phụ nữ nói lên sự ham muốn giải phóng giai cấp, mong muốn hướng đến quyền tự do, sự bình đẵng giữa hai giới tính, nó không tiêu biểu cho sensual.
NỤ TÌNH của người đàn ông rất khác với NỤ TÌNH của người phụ nữ.
Đàn ông, bản tính vốn thực tế, họ yêu bằng mắt, bằng cảm giác, bằng cái sự sờ, thấy, và mó vào được. Một chiếc đùi phụ nữ được vẽ vu vơ, không mặt mũi, không hình hài, tiêu biểu cho cuộc đời tình ái đa dạng của người đàn ông.
Cũng không vơ đũa cả nắm, có trường hợp các ông yêu không có tình dục, đó là khi các ông hem còn sức phẻ nữa, có nghĩa là đã chống gậy roài :))
NỤ TÌNH thứ nhì:
Bi giờ, cả nhà nhìn lại hình vẽ nhé. Lùi ra xa một xí để thấy tấm lưng trần và cặp mông của người đàn ông biến thành một đóa hoa. Đóa hoa có gốc là một trái tim, và nhánh tỉa lên là những cánh hoa trắng lung linh trong nền màu đen.
Lúc này, chiếc đùi của phụ nữ và cái bóng cặp mông của người đàn ông đã trở thành một đôi tay đang nâng niu cành hoa trắng.
Phụ nữ, bản tính vốn yêu bằng tai, yêu bằng trí tưởng tượng, bằng sự mơ mộng không thực tế. Tình yêu với họ là hoa, là lá, là trên mây, là trắng trinh, blah blah blah...
Trời sinh phụ nữ vốn là thế, nếu không thế thì không là phụ nữ.
NỤ TÌNH cuối:
Cuối cùng, cả nhà lùi ra xa thêm một xí nữa, để nhìn lại hình vẽ lần chót nhé.
Lần này, có đến hai cái nền một trắng và một đen. Nền đen rộng bên ngoài vẫn mang tiêu biểu cho không gian đen, không gian bất tận và không ranh giới của tình yêu. Những khoảng trắng bên trong bây giờ trở thành một nền màu sáng, soi trong nó là hình dáng một người đang độc hành.
Cuộc tình nào cũng có kết cục, có khi hạnh phúc nhưng cũng có khi đó là một kết thúc đau khổ.
Nếu không hạnh phúc? đó có thể là bóng của người nam, hoặc người nữ, rời bỏ cuộc tình để một người đứng lại trông theo.
Nhưng nếu đó là một kết cục hạnh phúc?
Theo Lu, vẫn vẽ một bóng hình độc hành lẽ loi. Bởi vì, hạnh phúc của một cuộc tình là đơm hoa kết trái, nhưng, người đàn ông chỉ đơm hoa, còn khi kết trái thì...
Đàn ông đi biển có đôi, đàn bà đi biển mồ côi một mình!
Hị hị, cả nhà nhìn ra chưa? đây là cách Lu lồng ý nghĩ của mình vào xì-tai vẽ hình-trong-hình đấy ;))
Monday, May 16, 2011
VẼ BẬY...
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Ý nghĩa hay thế mà Lu lại đặt cái title Vẽ Bậy là sao? Hic
ReplyDeleteAnh Thụy : vẽ pậy có nghĩa là vẽ nude í. Ngay cả ở Mỹ vẽ nude vẫn chưa thông dụng lém cho nữ giới, cho nên em mới dùng từ "vẽ pậy". Nhưng thật sự nude thì cũng là nghệ thực thôi, hem có gì là xấu xí cả. Lúc em học vẽ thì 1 lớp vẽ nude chừng 50 tên đực rựa chỉ có ko quá 3 em nữ chen vào, và em là đứa VN duy nhất =))
ReplyDeleteHic, không biết con mắt của mình có vấn đề gì không, mà chỉ nhìn ra được nụ tình thứ nhất, cái thứ hai và ba thì chịu :D.
ReplyDeleteTui thì nhìn ra cả 3 bức theo ý nghĩa của họa sĩ, nhưng có lẽ không am hiểu nghệ thuật nên chẳng thấy nó đẹp tẹo nào. "không bít gì về điện nên không thề sửa ống nước được" :)))
ReplyDeleteNhan : thế thì xem thử mấy hình này coi có nhìn rõ Op-Art hem ;))
ReplyDeletehttp://lusanjose.blogspot.com/2009/07/what-do-you-see.html
Ngusivodanh : vẽ theo kiểu design thì chủ yếu nghiêng về ý tưởng mình tạo ra và sắp xếp nó như thế nào. Vẽ theo kiểu chép tranh thì lại tập trung vào kỹ thuật đường nét và màu sắc.
ReplyDeleteChúc Lu an lạc nhân ngày Quốc tế Phật đản
ReplyDeletehi hi, đợi bài này của chị mãi, Nụ tình 1 là của mọi người, còn Nụ tình 2,3 và có thể nhiều nữa thuộc về riêng chị :)
ReplyDeleteTamxuanthu : vẫn còn nhớ nợ bài này mà. Lúc mới học vẽ thì thích nhìn mẫu và cảnh vật chép lại cho giống như chụp. Nhưng, sau đó học thêm qua design thì lại thích play với ý tưởng và sự sắp đặt...nó giống như đang viết ra một coding cho một cổ máy ấy, một game cũng hơi bị thú vị khi rảnh rỗi thời gian :))
ReplyDeleteXin lổi chủ nhà cho quản cáo xí, mời mọi người rãnh tham quan nhà mình nhé.
ReplyDeleteỪa, đúng là nhìn vào tranh mỗi người suy diễn một kiểu. Nhưng để suy đúng ý tác giả thì chắc phải copy lời giải thích về ngâm cứu. Hihi...
ReplyDeletetrình hiểu tranh thể loại Op Art của mình cũng lùn lắm.
Liseron : Lu vẽ linh tinh thôi í mờ, đừng ngâm kíu chi rồi rồi ảo giác của Op-Art nó làm hỏng cả con mắt luôn à nhe :))
ReplyDeleteChỉ là, Lu thử kết hợp design vào tranh, và play với í tưởng xem nó mang suy nghĩ của mình đi tới giới hạn nào thôi.