Bi giờ, cả nhà theo Lu đi vào "động" nhé!
Hang động tại Atlas Peak, Napa, được xây dựng từ năm 1885. Người ta thuê nhân công Trung Quốc đào xới bằng cuốc xẻng một đường hầm rộng 350 foot, nhưng vì một lý do nào đó công trình đã bị bỏ hoang.
Năm 1988, dòng họ Dominic Del Dotto, nổi tiếng với nghề làm rượu cha truyền con nối từ thế kỷ 15 tại Tuscany, Italy, đã sang Napa mua 17 acres đất. Winery này chuyên trồng các giống nho Cabernet Sauvignon, Cabernet Franc, Merlot và Sangiovese.
Đến năm 1997, Del Dotto phát hiện ra hang động cổ, họ mở mang nó thành nơi ủ những thùng rượu vang bằng gỗ sồi (Oak).
Trong hầm tối luôn lung linh nhiều ngọn nến, nhiệt độ trung bình giử lạnh cho rượu là 62 độ F, khoảng 16 độ C.
Thử rượu mới, chiết ra từ thùng rất thơm mùi đặc trưng của giống nho. Gỗ sồi dùng làm thùng đa số là gỗ trắng của Mỹ.
Người làm rượu sau này phát hiện, gỗ sồi trắng của Mỹ tạo vị rượu tốt hơn gỗ sồi của Pháp.
Del Dotto làm vang theo truyền thống của dân Ytaly, khác với cách làm đại trà theo kiểu công nghiệp Sparkling Wine Lu đã giới thiệu ở bài trước.
Thử rượu thì chỉ một xí thế này thôi, lắc nhẹ nó lên, ngửi mùi, rồi nhấp thử xem vị ra sao.
Master về rượu, người Ytaly, đang giải thích cách làm ra thành phẩm theo phương pháp Roman.
À, cái thời xa xưa Pompeii í không có xử dụng thùng gỗ sồi cả nhà nhé, họ chứa rượu trong những lọ sành to ơi là to, trên lọ có một lỗ hổng cho khí carbon dioxide thoát đi.
Nho vừa hái vào được đạp nát bằng chân, tất nhiên chân người đạp có mang giày riêng dùng để leo vào cối. Sau này đã có máy ép nho, nhưng chất lượng nước ép từ máy không ngon như đạp bằng chân.
Sau đó, lọc nho lấy vỏ bỏ đi, nước ép cho vào một thùng lắng sạch chất cặn rồi để lên men. Trung bình, từ 2 tuần đến 30 ngày trong nhiệt độ lạnh 50 độ F, khoảng 10 độ C, thì rượu lên men.
Giai đoạn cho vào thùng gỗ sồi ủ đúng tuổi là lúc quyết định mùi vị ngon dở của vang.
Tùy theo từng loại, vang sẽ được ủ trong 1 năm, 2 năm...
3 năm hay 10 năm, ở nhiệt độ 62 độ F trong hầm tối.
Theo phương pháp xưa của Roman, người làm vang sẽ thêm vào một xí mật ong. Nhưng sau này không làm thế nữa, vì giống nho của Ytaly có loại ngọt hơn của Pháp và Mỹ.
Vang của Ý có nồng độ alchohol cao và vị hơi bị ngọt, uống dễ say lâng lâng...
Rất thích hợp khi nhấp nháp vang Ytaly với cheese, súc xích càng ngon hơn.
Del Dotto có loại vang hơi bị ngon dùng để chén với bánh ngọt, kẹo ngọt.
Cả nhà biết gì hem?
Trong hầm tối, rượu ngon, nến ấm áp lung linh...lung ling. Xập xình vang lên giọng ca của Andrea Bocelli, bài Besame Mucho, cứ là bồng bềnh í :)
Bi giờ, cả nhà quay trở về thời kỳ Renaissance, về với Cathedral, với Symphony, Opera. Cũng như với Michellangelo, Leonardo Da Vinci, Titian, ect...nhé!
Vén màn lịch sử lên cho cả nhà nhìn rõ hơn một xị.
Năm 2007, Del Dotto với sự thành công của hang động cổ trên 100 năm, đã cho xây dựng thêm một hang động nối liền với một Cathedral, dùng cho việc quảng cáo rượu vang.
Khác hẳn với hang động cổ xưa ăn lông ở lỗ, nơi đây được xây dựng theo kiến trúc của thời Renaissance, thời của ăn nhẹ nói khẽ.
Rất dễ dàng nhận ra hơi hướm vẽ mẫu nam cuồn cuộn bắp thị kiểu Hẹc-Quin, Anatomy, xì tai vẽ bay lượn Fresco trên trần và tường nhà thờ của Michellangelo. Nổi tiếng là những tác phẩm ở Sistine Chapel, Vatican.
Đây là thời kỳ cực thịnh của nền văn hóa Châu Âu.
He he, khi còn đi học Lu kết nhất thế kỷ này, tranh vẽ màu sắc bay bổng nhưng không chói lòa.
Nhạc Opera, ở lớp nhạc được ku thầy cho tụng mỗi ngày...sướng hết cả lỗ nhĩ :)
Lu cứ ngạc nhiên mãi, nhưng đã không dám hỏi ku thầy dạy lịch sử.
Rằng, tại sao một cụ già ốm yếu như Michellangelo, lại chuyên nặn tượng và vẽ tranh mẫu nam nude? Có phải ông kụ í vì mê mình có được bắp thịt cuồn cuộn? hay tại vì thời đó ông í không đủ phương tiện đi oánh tạ như Lu bi giờ? hay hoặc là ông kụ í có khẩu vị khác người?
Nhìn thoáng qua nét điêu khắc, cả nhà có thể nhìn ra được phong cách Hẹc-Quin của ông cụ. Bức tượng nổi tiếng David được cụ cho ra đời vào thời kỳ này.
À, đây hem phải là tượng David.
Không tám chuyện nghệ thực nữa, tới giờ rượu chè rùi, đi vào động nhe.
Hang động nến lung linh, tôi tối, tiếng nhạc Opera lanh lảnh như vọng về từ quá khứ. Bất chợt, Lu nhớ đến những thước phim lịch sử xưa, những ngự lâm quân pháo thủ.
Rất là ấn tượng với nền gạch trần xây theo kiểu Mosaic, he he, lại động chạm đến lĩnh vực kiến trúc là nghành học của Lu rùi. Thui, mình trở lại chuyện rượu chè.
Có cả cụ Noah ở trên í kìa. :)
Hang động này dùng French Oak ủ rượu.
Master vừa chiết rượu cho từng người, vừa giải thích sự ích lợi của vang đối với sức khỏe.
Theo Roman xưa, vang là một loại thuốc tốt cho máu huyết tim mạch, giúp trí nhớ phục hồi, giúp giảm xì-trét sau một ngày làm việc mệt nhọc. Trị bệnh tiểu đường, mất ngủ, giảm được bệnh "gút" (Gout). Nhưng, với điều kiện mỗi ngày dùng 1 ly thôi nhé!
Cuối cùng là hình con Lu với nụ cười khoái chí, sau một chặng đường hầm khám toàn rượu là rượu.
Cả nhà có thấy Lu biết thân biết phận không? khi nghe đến hang động có kiến trúc thuộc về thời kỳ Cathedral, thời kỳ nhẹ nhàng không màu mè sặc sở của Renaissance, là Lu khoác y toàn trắng và xám.
Lu không chơi dại dùng màu sắc chửi nhau khi đi vào thế giới của văn hóa Châu Âu. Tốt nhất, toàn trắng nhạt nhạt để làm nền cho cụ Michellangelo được bay bổng, với màu sắc tươi nguyên của cụ.
He he, con Lu theo xì tai Fresco xuyên qua kiếng :))
Đành thú nhận là Lana ghen tị và thèm muốn quá, vô đây tới lần thứ 5 mới viết comment đới.
ReplyDeleteVậy là các 'động' phần đông vẫn dùng thùng gỗ sồi ủ rượu nho đúng không LU? còn thùng thiếc hay gì trong hình bữa trước LU post phải là để làm champagne?
Khác nhau là gì ha LU?
Anonymous said...Cũng vì con số té ra té vào 5 lần của Lana mờ Lu quyết định phải vác về cho Lana một ve hàng hịu của Stone Street, dân sành điệu thì hem thể nào cho uống hàng chợ của winery làm Sparkling Wine được :)
ReplyDeleteLần trước là Lu đến một winery chuyên làm hàng đại trà, nên họ dùng thùng sắt chứa rịu giảm tiền labor. Rịu của họ bán tràn lan ở các chợ Mỹ. Giá cũng vừa túi tiền bình dân, khoảng từ 20 đến 50 dollars một ve, nên cũng là một dạng kinh doanh thành công.
Riêng Stone Street và Del Dotto thì chuyên trị hàng hiệu. Rịu của họ ko dùng thùng sắt mờ xử dụng thùng gỗ Oak, hàng bán rộng rãi khắp thế giới với giá hơi bị cao, ko bao giờ có thể tìm được rịu của họ trưng bày ở các chợ Mỹ đâu.
Del Dotto thành công nhờ vào nghề ruột cha truyền con nối, họ chơi thêm chiêu quảng cáo lịch sử và hang động, nên rịu của họ thuộc dạng có tiếng ở Mỹ và Châu Âu.
Stone Street là dân điện tử tay ngang nhào vào kinh doanh rịu, nhưng ông ta gặp thời vì tìm được miếng đất trên núi chuyên trồng giống nho Chardonnay. Nhờ thế ông đã đoạt giải nhất về Chardonnay. Trung tuần tháng 9 Lu té lên vùng núi của ông í khám điền thổ nè, dời ngày hẹn lại vì công ti đang busy công việc quá.
He he, đợi một thời gian ngắn nữa Lu thành "bà chủ động" rùi Lu sẽ tẹng cho Lana một thẻ membership dạng VIP, các winery ở Mỹ thường có club thử rịu riêng cho members để câu khách, cho Lana tha hồ vào "động" mờ chơi bời nhe =))
Hay thật! Thế mới biết, để có được giọt vang nhấm nháp thật công phu làm sao!
ReplyDeleteAnh Thuy : cũng vì tán thán từ "Hay thật!" của anh, mờ em quyết định tẹng cho anh một thẻ membership VIP thử rịu giống Lana :))
ReplyDeleteLu: Thông báo thông báo, kẻ nghiền rượu vang Lana mới sắm một bộ váy màu vang chát, đợi ngày LU về off vang sẽ mặc cho LU coi :))
ReplyDeleteLana : thật tuyệt zời! :))
ReplyDelete