Công ti của Lu đang có "auction". Giá trị đem ra chọn lựa và thương lượng không phải auto, không phải quần áo, không phải đồ trang sức, mà là "labor".
Cuối tháng này công ti sẽ cắt giảm gần 50 nhân viên. Lí do, có một project bị mất hợp đồng.
Các boss ở những building khác được gọi sang bên Lu nhận người. Họ phỏng vấn và chọn lọc xem nhân viên nào có khả năng thì giử lại. Ai không qua ải phỏng vấn sẽ được nhận thơ báo cho nghỉ việc, cùng lương bồi thường thâm niên.
Lu cũng chọn lựa lại một số người giỏi, có vài trường hợp phải từ chối.
Cho dù được phép chọn người, nhưng Lu phải tuân theo luật công bằng cho tất cả các sắc dân, không thể bênh vực mang về toàn là Việt Nam, và cũng không thể vì đồng hương mà giử lại người làm việc thiếu khả năng.
Lu thấy khó chịu khi từ chối một vài người, ánh mắt không còn hi vọng của họ làm Lu thấy mình có lỗi. Nhưng, khi làm việc thì phải công bằng, phải vô tư, không bè phái, không thiên vị.
Không giử được họ lại, Lu cũng cảm thấy áy náy lắm. Nhưng... lại chử "nhưng" tắt tịt.
Cả tuần nay Lu không có hứng blogging, sau giờ làm việc cũng không hăng hái tới fitness bơi lượn oánh tạ luôn. Nhìn cảnh phải cho người ta nghỉ việc thì chỉ biết tự nhủ rằng, cố gắng giử business ngày càng đi lên để tạo thêm công ăn việc làm cho đồng nghiệp, thế thôi!
Chiều qua được đải ăn tối bằng món mực xào gừng, bún măng vịt ở nhà bà chị lớn tuổi chưa chồng.
Bà ấy làm thêm món hến xúc bánh tráng chay.
Làm món chay bởi vì bà ấy muốn cho thèng ku Ấn quản gia già của Lu chén. Hắn đã diện bộ đồ nhớn để dự tiệc chay.
Xem hắn này, ngày thường rất cù lần thế mờ hôm nay ăn diện như một quý ông. Có lẽ hắn đang động tình xuân.
Trong team đang hô toáng lên rằng, người làm cho hắn động tình chính là bà chị lớn tuổi chưa chồng còn virgin, người đang ngồi bên cạnh Lu này.
Đây là hai nhân viên người Việt Lu có thể giử lại để tránh cho họ bị layoff, có cả một chú đã lớn tuổi người Việt.
Khó xử Lu nhỉ, nhưng mờ....
ReplyDeleteNhạcmix-hay,QuangDũnghay,nhưngMethíchgiọngTuấnNgọchơn-sorry,keyboard-bịhư-D
ReplyDeleteKhó khăn nhất, cũng là buồn nhất, là lúc phải cho nhân viên nghỉ, đúng không?
ReplyDeleteBebo : Mấy hôm nay, em có lúc thì được nhìn với ánh mắt cám ơn, rồi có lúc lại có người nhìn em với con mắt như em là đồ tể í. Có người Việt gặp em còn hỏi tại sao em ko chịu giử lại người mình? đâu phải em có quyền muốn giử ai thì giử đâu? thèng boss lớn nó quan sát xem mình đang làm gì? có favor ai ko? em nhúch nhích làm bậy thì chính nó sẽ cắt cổ cho em out ấy chứ.
ReplyDeleteCNC : Tuấn Ngọc ca hay nhất là "phiến đá sầu" và "riêng một góc trời". Lu thì thích Quang Dũng ca bài nì hơn :)
ReplyDeleteAnh Thụy : đúng là như thế đó anh, cứ phải tránh né những ánh mắt của những người mình phải từ chối. Tuần này em phải hủy luôn ko cho thèng ku nào vào làm thêm ngày cuối tuần nữa. Em bảo chúng nó là vui vẻ gì làm ăn lương double? nhịn một vài ngày đi, vì cả lô lốc người đang chuẩn bị cho nghỉ việc, mình lại việc làm ko hết phải làm thêm giờ thì...bất nhẫn cho những người đó lắm.
ReplyDeleteLúc này LU có lộc ăn quá ha.
ReplyDeletePhụng : chén tiệc chay, vì có thèng ku Ấn. Nhưng Lu thấy họ tốt hơn mình đó Phụng. Thí dụ như thèng ku Ấn già này cả đời ăn chay, ko đi chơi, ko ăn diện, thế mà mỗi lần công ti kêu quyên tiền từ thiện thì hắn là người cho nhiều và hăng hái nhất. Xài cho hắn thì lại kẹo, nhưng làm việc từ thiện lại rộng rãi tiền bạc lắm. Trong khi VN thì lại cho ít hơn những dân khác.
ReplyDeleteUh, nói chung thì mình còn nhiều tính cách xấu xí lắm, mình có cơ hội tiếp xúc với các sắc dân thì mình nên học cái hay của họ ha LU. Phụng cũng sẽ cố gắng dạy con những điều mình cho là hay là tốt để mong sau này người ta nói: người Việt tốt ghê.
ReplyDelete