Thursday, November 4, 2010

CHÍNH NÓ LÀ THỦ PHẠM!

-"Mở to ra, kêu đi!"

-"A..A..A..a.a.a..."

-"Sao lạ vậy? không thấy gì cả?"

-"Mở to thêm lần nữa, kêu đi!"

-"A..A..A..a.a.a.."

-"Kỳ lạ thật, không thấy gì, lè cái lưỡi ra!"

-"Humm...xem nào...cũng không thấy gì cả."

Tay với lấy chiếc búa nhỏ dùng để thử đầu gối bệnh nhân, ông ấy nện khẽ vào hai bên gò má của Lu.

-"Thấy đau không?"

Lu lắc đầu.

-"Không có đau."

Ông ấy lại gõ tiếp lên trán của Lu.

-"Thấy thế nào, có đau không?"

Lu lắc đầu.

-"Không có đau."

Vứt chiếc búa nhỏ lên bàn, nhíu trán lại, ông ta nhìn Lu dò hỏi.

-"Mấy hôm nay có ăn gì nóng, hay đồ dị ứng gì không?"

Lu suy nghĩ một xí, kêu lên.

-"Ồ, em nhớ rồi bác sĩ, tuần trước em đi ăn Boiling Crab, rất là hot."

Ông gật gù.

-"Ờ, ăn đồ nóng cũng làm cho bị viêm họng."

Rút quyển sổ định bệnh ông nắn nót viết. Nhưng, chỉ vài giây ông lại ngẩng đầu lên mắt đăm chiêu.

-"Cũng chưa thành bệnh được, ráng nhớ xem có ăn gì dị ứng không?"

Thừ người suy nghĩ, Lu chợt nhớ.

-"À, đêm qua em xơi đến những 3 quả vịt lộn!"

Ông gật gù.

-"Ờ, những con vật có cánh thường gây dị ứng."

Ông nắn nót viết tiếp hồ sơ định bệnh. Nhưng, cũng chỉ vài giây ông lại gác bút nhìn Lu.

-"Cũng chưa thành bệnh được, cố gắng nhớ kỹ đi, đã có đi tới những nơi nào thời tiết thất thường không?"

Thừ người, miệng lẩm bẩm, lục lọi kí ức, Lu lại nhớ ra.

-"À, phải rồi bác sĩ, cách đây hơn một tháng em có về Việt Nam chơi. Lúc đó trời nóng lắm!"

Mắt bác sĩ sáng lên, ông hỏi dồn.

-"Ra đường có đeo khẩu trang không?"

Lu ngạc nhiên.

-"Em đi taxi có máy lạnh, nên không cần đeo khẩu trang."

Ông lắc đầu vẻ không tin.

-"Nhớ cho kỹ đi, có chắc là lúc nào cũng đóng kín cửa xe không?"

Lu nhìn ông phân vân, cuối cùng Lu kêu to.

-"Yeah! bác sĩ đoán không sai, em không bao giờ đóng cửa kiếng xe cả, em hay mở cho thoáng."

Lúc này, mặt ông dãn ra cười tươi tắn, gõ cây viết xuống bàn đắc chí.

-"Đấy! đấy! tôi đoán có sai đâu chính nó là thủ phạm. Thời tiết thất thường, khói xe bụi bặm ô nhiểm, là nguyên nhân làm cô bị viêm họng."

Ông hả hê viết đầy nhóc chử lên quyển sổ bệnh, rồi đưa cho Lu một cơ đội sản phẩm này.


Liếc sang tờ giấy định bệnh, Lu đọc được hàng chử "dị ứng với thời tiết và sự ô nhiễm trong không khí".

Quay lại nhìn đống thuốc Lu ngập ngừng.

-"Bác sĩ này, em định nói rằng..."

Ông phẩy tay, cắt ngang.

-"Tôi tìm được bệnh rồi, cô yên tâm đi!"

Ân cần, ông dặn dò.

-"Cái hộp xanh là thuốc đặc trị, dành cho người dị ứng đường hô hấp kinh niên như cô. Khi thời tiết thay đổi khó chịu ở cổ và mũi, thì xịt xịt nó vào mũi ngay. Chất thuốc chống dị ứng sẽ xuống cuống họng ngăn chặn gây ho và viêm ngứa. Mỗi ngày xịt đủ hai lần cho tôi nhé."

Lu lên tiếng.

-"Bác sĩ này, em định nói rằng..."

Ông ta phác tay ra lệnh Lu êm lặng.

-"Cô lắng nghe tôi dặn tiếp nè. Cái lọ Amoxicillin là trụ sinh chống viêm nhiễm đường hô hấp. Khi cô bị ngứa ho thì phải uống vào ngay, đừng để bị viêm nặng sau này sẽ dẫn đến ung thư cuống họng. Còn nữa nè, hộp thuốc Mucinex dùng để tiêu chất nhờn gây ngứa cổ. Nhớ uống vào để không bị khục khặc về đêm. Cô nhớ chưa?"

Lu gật đầu.

-" Em nhớ rồi. Nhưng, em định nói rằng..."

Ông hỏi.

-"OK, lúc nảy cô định nói gì, nói đi!"

Lu trả lời

-"Umm...bác sĩ biết nơi nào massage trị liệu không?"

Ông ta ngạc nhiên.

-"Cô tới massage làm gì? cổ họng đau thế về nhà uống thuốc nghỉ ngơi đi!"

Lúng túng Lu giải thích.

-"Umm...thật ra em đau cổ, nhưng mà không phải đau cổ họng."

Ông trợn mắt.

-"Tôi khám triệu chứng rõ ràng thế, sai sao được mà sai?"

Thở dài, Lu chép miệng.

-"À, thật ra em bị đau cổ là đau phía sau ót chứ không phải viêm cổ họng. Đêm kia em oánh tạ bị sái cần cổ. Bi giờ nhìn sang trái sang phải gì cũng bị đau, em muốn bác sĩ viết giấy giới thiệu cho em đi massage chỉnh cổ lại..."

10 comments:

  1. Cạo gió đi LU, thử xem hết k?

    Phụng mà là BS, kêu 911 lâu rồi. Trời ơi!!!!!!!!!!

    ReplyDelete
  2. Oài, bác sĩ khám bệnh kiểu gì mà lạ thế? Chắc giống "đau bụng uống nhân sâm" quá?
    Tài nghệ viết lách của LU dạo này ngân nga gần bằng Bí rồi.

    ReplyDelete
  3. Ha...ha, tếu lâm quá Lu ui.

    ReplyDelete
  4. Ừa, đúng là Lu viết rất tài. Giữ bí mật đến phút chót để người đọc bất ngờ nhé :-D

    ReplyDelete
  5. Hehe, bạn Lu càng ngày viết càng duyên thế

    ReplyDelete
  6. Phụng : hị hị, Phụng thông cảm cho bác sĩ đi, mới vừa ra trường có vài phút nên chuẩn bệnh theo kiểu thầy bói :))

    ReplyDelete
  7. anh Cường : thì cũng phải đoán lộn vài chục lần mới giỏi được chứ. Từ nay anh yên cái tâm roài nhé, có em là hàng xóm tối lửa tét đèn em mở phòng mạch bắt bệnh giùm cho bà con làng blog. Anh thấy em có nên treo bảng hiệu "bờ lốc của bác sĩ Nu" không? ;))

    ReplyDelete
  8. Bebo : khi nào có cảm cúm gì thì nhớ sang bờ lốc nhà em ủng hộ phòng mạch bác sĩ Nu chị heng :))

    ReplyDelete
  9. Ti Ti : he he, Lu kiêm luôn bác sĩ nhi đồng nhé. Ku tí có cần nhổ răng thì sang đây.

    ReplyDelete
  10. Đàm Hà Phú : he he, ông chủ Phú nhớ là bên nhà Lu vừa bán quán ăn kèm theo mở phòng mạch bác sĩ luôn nhé. ;))

    ReplyDelete